NGỰ LINH SƯ THIÊN TÀI - Trang 178

Đến khi Phượng Vũ thoải mái lấp đầy bụng, Phó Tư Đường mới nói

được một câu: "Mặc dù ta đã có thể tốt nghiệp, nhưng vẫn ở lại trường một
năm, củng cố cấp bậc. Đến lúc đó ngươi ở học viện gặp vấn đề gì, cứ tới
tìm ta là được."

"Được, cảm tạ." Phượng Vũ bắt Viên Thịt Nhỏ vẫn đang cố gắng gặm

một miếng sườn kho trở về trong ngực, không quan tâm kháng nghị của nó:
"Ta có chút chuyện hôm nay phải làm xong, cáo từ trước. Cảm tạ ngươi
chiêu đãi, hôm khác ta mời khách."

"À? Được, ngươi đi đường cẩn thận." Nhìn bóng lưng Phượng Vũ biến

mất ngoài cửa, Phó Tư Đường vừa hối hận không nói với nàng nhiều hơn
vài câu, vừa kì quái: vì sao lại đối xử khác biệt với cô nương này? Biết rõ
nàng rất mạnh, nhưng vẫn không nhịn được muốn bảo vệ nàng.

Từ quán rượu đi ra, Phượng Vũ đang muốn đi qua ngã tư, đột nhiên có

một chiếc xe ngựa lao nhanh đến, nếu không phải nàng né tránh nhanh,
suýt chút thì bị đánh ngã.

"Thật không có lễ phép." Nhìn trên vách xe ngựa khắc một chữ "Tiếu"

lớn đi mất, Phượng Vũ nhíu nhíu mày, cũng không tranh cãi nhiều. Nàng
đang vội vã tới Mê Vụ Cốc làm việc nữa.

*tâm ma: ý là có lòng dạ đen tối, xấu xa ấy

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.