NGỰ LINH SƯ THIÊN TÀI - Trang 444

nhìn thấy. Như vậy có thể thấy được, lai lịch của Lăng Tử Minh nhất định
rất lớn.

—— mà người này, hôm nay lại ra mặt cho Phượng Vũ. Điều này đại

biểu cái gì? Chẳng lẽ hai người bọn họ léng phéng?

Lăng Tử Minh không chút nào biết một câu của mình làm cho bao người

mộng tưởng, mặt lại vẫn như cũ không chút thay đổi: "Cường giả không
cần vì chuyện gà gáy chó trộm. Còn nữa, lấy thực lực của Phượng Vũ, nếu
thật sự muốn ngọc châu của ngươi, thứ nhất nàng sẽ không ngu đến mức
mang nó ra ngoài, thứ hai, nàng có thể giết ngươi trước, như vậy thì vĩnh
viễn sẽ không có người biết ngọc châu này vốn thuộc về người nào."

Hắn lạnh lùng nói giống như gió bấc rít gào thổi qua, trong nháy mắt

cuốn đi những ảo tưởng màu hoa tường vi trong lòng đám người bát quái: ý
nghĩ vừa rồi thật là quá ngu xuẩn! Đối với người trong đầu chỉ có thực lực
mà nói, nhất định hắn từ ý nghĩ "Cường giả đều đúng" này mới ra mặt thay
Phượng Vũ!

Trong một mảnh yên lặng, sắc mặt Yến Oanh Oanh trắng bệch hét to:

"Ngươi đang uy hiếp ta sao?" Nàng mất khống chế chuyển sang đám
người: "Các ngươi cũng nghe thấy đó! Hắn đang uy hiếp ta! Hắn và
Phượng Vũ là cùng một đám!"

"Ngu ngốc." Đối với hành động của nàng, Lăng Tử Minh chỉ cảm thấy

buồn cười.

Phượng Vũ thờ ơ nhìn về phía Yến Oanh Oanh. Nếu nói nàng vừa rồi

còn ôm lấy một chút đồng tình với nữ sinh này, không muốn huyên náo
chuyện lên để không thể kết thúc, nhưng sau khi Lăng Tử Minh cũng bị
nàng tùy tiện lên tiếng chỉ trích, dĩ nhiên một chút đồng tình này đã tan
thành mây khói. Nàng có thể dễ dàng tha thứ cho người khác khiêu khích,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.