Môn sinh của binh pháp Nhị Thiên Nhất Lưu phải bắt đầu luyện tập với
đoản kiếm và trường kiếm trong hai tay. Khi phải chấp nhận hy sinh tính
mạng, ngươi buộc phải tận dụng hết khả năng vũ khí của mình. Đây là chân
lý. Không làm được như vậy là sai lầm. Ta nói chết mà chưa tuốt gươm ra
là điều đáng tiếc nhất.
Nếu cầm kiếm bằng hai tay, ta khó lòng loang kiếm trái phải nhuần nhuyễn
theo ý muốn. Do đó, phương pháp của ta là cầm kiếm bằng một tay. Điều
này không áp dụng cho những vũ khí cỡ lớn như thương và kích, nhưng
kiếm và đoản kiếm thì có thể. Cầm kiếm bằng cả hai tay sẽ khiến ta bị lúng
túng khi cưỡi ngựa phi, khi chạy trên đường gập ghềnh, hay qua vùng lầy
lội, trên đường núi sỏi đá hay giữa đám đông chen chúc. Cầm trường kiếm
bằng cả hai tay là không đúng đạo, bởi nếu ta nắm một cây cung, hay cây
thương, hay một vũ khí nào khác bằng tay trái, ta chỉ còn lại một tay để
cầm trường kiếm. Tuy nhiên, nếu gặp khó khăn khi chém kẻ địch chỉ bằng
một tay cầm kiếm, ta phải dùng cả hai tay. Muốn loang kiếm thành thục
bằng một tay không phải là chuyện khó. Phương pháp là luyện tập với hai
thanh trường kiếm, mỗi tay nắm giữ một thanh. Thoạt tiên, điều đó có vẻ
khó khăn, nhưng vạn sự khởi đầu nan. Lúc mới bắt đầu học, cung cũng khó
giương, kích cũng khó cầm. Khi ta dần dần luyện tập thành thục thì thì việc
sử dụng và điều khiển những loại vũ khí này sẽ trở nên dễ dàng hơn. Khi ta
đã thành thạo với việc loang trường kiếm, ta sẽ có khí lực của đạo và sẽ
loang kiếm một cách tuyệt hảo.
Như ta sẽ giải thích trong Thủy Chi Quyển, không có cách nào học cấp tốc
kỹ thuật múa trường kiếm. Trường kiếm phải được loang một cách khoáng
đạt và đoản kiếm thì phải vung một cách sít sao. Đó là điều trước tiên cần
phải nhận thức.
Vận dụng binh pháp của Nhị Thiên Nhất Lưu, ta có thể chiến thắng với một
thanh kiếm dài và cũng có thể chiến thắng với một thanh kiếm ngắn hơn.