NGỰ YÊU (NGỰ GIAO KÝ) - Trang 266

Rèm sa bên trong bị một đôi tay trắng đến quá đáng khe khẽ vén lên.

Mỗi ngón tay nàng ta trông giống như thông bạch (một loại thuốc ở

TQ), trên móng tay đều có bông hoa nhỏ bằng tơ vàng hơn rủ xuống.

Nàng ta vừa vén rèm, kiệu phu trước kiệu lập tức đồng loạt quỳ

xuống, chiếc kiệu đáp xuống một góc độ vừa đẹp để nàng ta từ màn sa
bước ra ngoài.

Chân ngọc chưa mang giày, đôi chân trần đạp trên đất, mà chưa đợi

ngón chân chạm đất, sớm đã có một thị nữ chuẩn bị sẵn từng làn cánh hoa
tươi rải xuống đất, cánh hoa bao phủ đất đá trên mặt đất thành tầng tầng lớp
lớp, để cho bàn chân trần của công chúa đạp lên cũng không bị sao.

Thuận Đức công chúa cũng không để ý đến người hầu bên cạnh, cất

bước đến bên Lâm Hạo Thanh cùng Kỷ Vân Hòa, thị nữ bận rộn rải hoa,
chưa được chốc lát, cả mặt đất đã phủ thành một con đường hoa tươi.

Hương thơm của trăm hoa phủ đầy trước sơn môn, nàng nhìn cánh hoa

bị dẫm lên trên mặt đất, nhất thời chỉ cảm thấy đáng tiếc.

Đáng tiếc cho những cánh hoa xuân mơn mởn kia, hoa vừa nảy mầm

trong ngày đông, dùng một ngày xuân để trưởng thành, cuối cùng lại có kết
cục thế này.

“Đường trong sơn cốc không thể để loan giáo (xe đi theo công chúa).”

Thuận Đức công chúa khoát khoát tay, sau lưng có thị nữ khoát lên chiếc áo
choàng cho nàng “Bổn cung đi xem xem Lâm cốc chủ.” Nàng nói xong
lườm Lâm Hạo Thanh một mắt, chưa từng hỏi qua người khác trực tiếp nói
“Thiếu cốc chủ, dẫn đường đi.”

Kỷ Vân Hòa cúi đầu nhìn mặt đất, trên mặt không có bất kì dao động,

chỉ là trong lòng nói thầm, Thuận Đức công chúa này, e rằng không dễ ứng
phó.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.