NGỰ YÊU (NGỰ GIAO KÝ) - Trang 293

Hoặc là sinh mệnh nàng thật chỉ có thể thế thôi, không thể rời khỏi

ngự yêu cốc này, cũng không thể trốn thoát xiềng xích của số mệnh.

Nàng không tranh, không giành, cũng không đấu nữa, đưa Trường Ý

đi, nàng chỉ còn chưa đến một tháng để sống, nên như thế nào sẽ làm như
vậy.

Nhìn thấy nàng như vậy, hai vị trưởng lão phẫn nộ vô cùng, tức đến

chỉ để lại một câu: “Cốc chủ bao năm qua, đã uổng phí bồi dưỡng ngươi
rồi.” Nói xong xoay người rời đi.

Nàng nhếch môi trào phúng cười khẽ: “Thật là đa tạ sự bồi dưỡng của

cốc chủ rồi.”

Mắt nhìn hai vị trưởng lão rời khỏi, nàng lại ngồi xuống, tiếp tục uống

trà của mình, nghĩ chuyện đưa Trường Ý đi.

Đột nhiên bên nàng khe khẽ xuất hiện một cơn gió mát, nàng ngẩng

đầu, Lạc Cẩm Tang đã ngồi đối diện nàng, thân ảnh dần xuất hiện, chầm
chậm biến thành thực thể, nàng ta thở hồng hộc ngồi xuống, cũng không
khách khí với nàng, ngẩng đầu rót một bình trà, nói: “Ai, vội vàng trở về,
thật mệt chết ta rồi.”

Kỷ Vân Hòa lười nàng ta một cái: “Còn biết phải về a? Khống Minh

hòa thượng không còn chuyện gì rồi?”

“Hừ! Đừng nhắc đến gã hói chết tiệt kia nữa, ta gấp gáp chạy đi cứu

hắn, hắn còn chê bai ta, nói ta vụng tay vụng chân, mặc kệ hắn đi, để hắn tự
chạy nhảy đi.” Lạc Cẩm Tang nhìn nàng cười rạng rỡ “Ta về giúp tỉ trộm
thuốc, chẳng qua, nghe Lâm Thương Lan chết rồi, lúc ta đi rốt cuộc đã xảy
ra chuyện gì vậy? Vừa rồi hai lão già kia đến tìm tỉ chuyện gì vậy?”

Nghĩ đến những ngày Lạc Cẩm Tang không ở đây, nàng cười cười:

“Tìm ta là tân cốc chủ.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.