NGỰ YÊU (NGỰ GIAO KÝ) - Trang 391

“Nàng...Thuận Đức công chúa, vẫn muốn làm gì?” Nàng nắm chặt

nấm tay, biết được Trường Ý không quay về biển cả, mà tiếp tục lênh đênh
ở phàm trần thế tục, lòng nàng như bị đao cắt vậy.

Y vẫn sẽ gặp tình cảnh nguy hiểm, hoặc y sẽ bị bắt về giam giữ thêm

lần nữa, y thậm chí có thể mất cả tính mạng...

Nàng vận chuyển sức mạnh còn xót lại trong cơ thể, dùng sức chống

cự, khí đen ngưng tụ trên tường tiếp thêm sức mạnh cho cánh tay nàng,
nàng hét một tiếng, khiến dây xích trên vách tường bị kéo đứt.

“Bảo nàng ta quay lại đây!” Kỷ Vân Hòa chống cự, kéo lên xích sắt,

cơ hồ đi đến bên song ngục.

Nàng nói: “Nói với vị công chúa kia, hãy để những chiêu thức mà

nàng ta nghĩ ra, đều dùng trên người ta...”

Cơ Thành Vũ nghe câu nói này, hai mày nhíu chặt, hắn nhìn nàng một

thân chật vật, dường như không nhịn được mà nhìn thẳng nàng: “Kỷ cô
nương, nàng hà tất vì người cá kia mà làm đến bước này?”

“Y là người duy nhất có...” Sức chống cự vừa rồi của nàng cơ hồ kiệt

sức, y phục rách nát để lộ ra vết thương trên cổ nàng, vết thương bên trong
đã hồi phục, nhưng những vết sẹo xấu xí ngang dọc trên da nàng, tựa như
một con rết, kéo dài từ cổ xuống bên dưới, không biết là bò đến bộ phận
nào trên người nàng.

“Y là người duy nhất có...”

Nàng thì thầm, vô lực ngã nhào bên song ngục.

Chưa đợi phía sau đáp lời, giày sắt giẫm trên đất truyền đến tiếng leng

keng, tiểu tướng quân Chu Lăng khí thế bức người tiến vào địa lao.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.