NGỰ YÊU (NGỰ GIAO KÝ) - Trang 450

Dứt lời, một đốm lửa đen sáng như ngôi sao lóe lên trên đầu ngón tay

nàng.

Mà lúc này, một nơi khác ngoài khoảng tuyết trắng mênh mông.

Thủ đô Đại Thành quốc, ánh trăng bao phủ vạn vật, trong đô thành,

đang trong giờ giới nghiêm, bốn bên yên tĩnh. Kinh Sư còn chưa rơi tuyết,
nhưng đã lạnh vô cùng.

Ở phủ đại quốc sư, trong gian phòng của hắn, giữa lớp lớp màn che

màu trắng, hơi thở của nữ tử áo đỏ hóa thành sương trắng giữa không trung.
Nàng nằm trên giường, chân trái, đôi tay, cổ, thậm chí cả gương mặt, toàn
bộ đều bị vải trắng băng bó. Duy chỉ miệng và một con mắt lộ ra ngoài.

Nàng ta nhìn giá đèn bên giường, một con mắt nhìn chăm chăm ánh

lửa, sương trắng từ miệng nàng thở ra càng lúc càng gấp gáp, thần sắc kinh
hãi trong mắt càng lúc càng tăng thêm, lồng ngực nàng kịch liệt phập
phồng, nhưng tứ chi không thể cử động, không có chút cảm giác.

Nàng chỉ có thể dùng sức hô hấp, cổ họng phát ra tiếng ồ ồ hỗn tạp.

Ánh lửa kia phản ánh trong mắt nàng, hệt như đêm lửa cháy đỏ rực

kia, thiêu đốt cổ họng nàng, đun lấy huyết dịch trong người nàng, nung
chín da thịt trên cơ thể nàng, cho dù nàng có hô khóc thế nào những đau
đớn này cũng không hề biến mất.

Da thịt nàng ta lại cảm nhận được cơn đau, đau đến khiến tâm hồn

nàng dường như bị rút ra khỏi thân xác.

Cho đến khi gương mặt nam tử lạnh lùng xuất hiện trước mặt nàng,

hắn chắn trước ánh lửa bên giường, hệt như ngày đó, thời điểm hắn xuất
hiện, tất cả ánh lửa đều hóa thành tro bụi, hắn chính là thần minh, lần nữa,
mặc kệ ngàn dặm vạn dặm, đều có thể cứu nàng......

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.