NGỰ YÊU (NGỰ GIAO KÝ) - Trang 456

Tốc độ của nàng đã không thể do nàng làm chủ nữa, từ từ chậm lại

nhưng nàng vừa chạy vừa ha ha cười lớn, hệt như một đứa trẻ, vì sự hồ
nháo của chính mình mà cười không ngừng được.

Nhưng cuối cùng đầu gối nàng mềm oặt, cả người trực tiếp ngã xuống

mặt băng, lăn đi vài trượng, áo choàng quấn lấy người nàng, trên mặt băng
lăn thêm vài vòng, rốt cuộc cũng dừng lại.

Kỷ Vân Hòa đã chạy không nổi nữa, chín chiếc đuôi cũng đã biến mất,

nhưng nàng vẫn nằm trên mặt băng cười lớn.

Đến khi nàng cười mệt, nằm thành hình chữ đại, ngắm trăng nhìn sao

sáng trên nền trời, từng ngụm khí thở ra hóa thành sương trắng, cơ hồ như
hòa lên rặng mây trên trời, làm tăng thêm vẻ đẹp mông lung cho vầng trăng
cùng những vì sao trên khoảng trời rộng lớn kia.

Nàng lẳng lặng nằm trên mặt băng hồi lâu.

Cho đến khi nghe tiếng bước chân chầm chậm bước đến bên nàng,

không cần xoay đầu, nàng cũng biết là ai đến.

Nhưng nàng không còn sức chạy nữa, thân thể nàng không giống như

tim nàng, vẫn còn năng lực tái tạo.

"Trường Ý. Đây là một lần đào tẩu lãng mạn." Nàng ngắm trăng sáng

nói "Ta cảm thấy bản thân hệt như một dũng sĩ, ở trong lòng chống đối lại
với ma vương."

"Ma vương" đứng một bên, đôi đồng tử lam băng lành lạnh nhìn nàng,

âm sắc so với nhiệt độ nơi này càng lạnh hơn, y nói:

"Đứng lên. Mặt đất lạnh."

Lời nói có ý tứ quan tâm, nhưng ngữ điệu không hữu hảo như thế.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.