NGỰ YÊU (NGỰ GIAO KÝ) - Trang 477

Nàng tiếp tục nói: "Không nghĩ đến, ngươi cư nhiên có thể thoát được,

ta cũng vì vậy mà phải chịu sự trừng phạt của Thuận Đức công chúa. Bây
giờ, ngươi muốn ta sống cuộc sống chịu tội, khiến ta muốn chết cũng
không được."

Bàn tay siết chặt kia khiến nàng bắt đầu khó thở, nhưng nàng vẫn cắn

răng nói: "Trường Ý, ngươi so với ta năm đó còn nhẫn tâm hơn rồi."

Dứt lời, màu sắc trong mắt Trường Ý dường như đã biến đổi, biển cả

nổi lên cuồng phong bão táp, hóa thành xoáy nước dày đặc xanh đen.

Lòng bàn tay y dùng sức, vết thương trâm ngọc gây ra lại chảy máu, y

không cảm thấy đau, Kỷ Vân Hòa cũng nhắm mắt lại.

Cho đến khi sắc mặt nàng tái xanh, rốt cuộc, bàn tay kia cũng rời khỏi

cổ nàng.

Không khí đột nhiên xông vào lồng ngực khiến nàng ho khan.

Trường Ý ngồi dậy: "Kỷ Vân Hòa, nàng nói đúng." Y nhìn nàng "Ta

không giết nàng, sẽ khiến nàng muốn chết cũng không được." Y đẩy cửa ra,
bên ngoài truyền đến giọng nói lạnh băng của y, "Người đâu. Vứt hết
những lò than dư thừa kia đi, để lại một lò thôi, gọi người đến gác cửa sổ,
chỉ để một khe hở, trước cửa cũng phái hai người đến canh giữ, không có
lệnh của ta, không được rời đi."

Giọng nói bên ngoài biến mất, Kỷ Vân Hòa cũng thở lại bình thường,

nàng nhìn tuyết to ngoài phòng, lại nhìn nha hoàn sợ sợ hãi hãi tiến vào.

Nha hòa đem từng lò sưởi ra ngoài, cũng khóa cả cửa sổ, chỉ để lại

một chút lỗ thông khí.

Bọn họ ai bận việc nấy, ánh mắt nửa điểm cũng không dám dừng trên

người Kỷ Vân Hòa nằm trên giường.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.