NGỰA Ô YÊU DẤU - Trang 103

26

KẾT THÚC

Gần nửa đêm, tôi nghe thấy tiếng chân ngựa xa xa. Đôi lúc âm thanh tắt

lặng, rồi rõ hơn và gần hơn. Đường đến Earlshall chạy qua nhiều đồn điền
của bá tước. Âm thanh vọng từ hướng ấy, và tôi hi vọng có người đang đi
tìm chúng tôi. Lúc âm thanh đến gần, gần hơn, tôi gần như tin chắc là nhận
ra tiếng vó ngựa của chị Ginger. Gần hơn chút nữa, tôi có thể nói chị kéo
chiếc xe nhẹ. Tôi hí thật to, và quá mừng rỡ khi nghe thấy tiếng Ginger hí
đáp lại và nhiều tiếng đàn ông. Họ đi chậm rãi trên các hòn đá và dừng lại
bên thân hình tối sẫm nằm trên mặt đất.

Một người nhảy ra khỏi xe và cúi xuống.
– Reuben đây rồi! - Người đó nói - Anh ta không động đậy được nữa!
Một người nữa đi theo và cúi xuống Reuben Smith.

– Anh ấy chết rồi, - người đó nói - tay đã lạnh!
Họ nâng Reuben lên, thân hình không còn sinh khí, tóc đẫm máu.
Họ đặt anh ta nằm xuống và đến xem xét tôi. Họ nhận thấy đầu gối tôi bị

rách.

– Này, con ngựa bị ngã và hất cậu ấy! Ai mà nghĩ được con ngựa ô này

lại làm thế? Chẳng ai nghĩ anh ta có thể bị ngã. Reuben chắc phải nằm đây
nhiều giờ rồi! Mà lạ quá, con ngựa này không chạy khỏi chỗ.

Robert định kéo tôi về phía trước. Tôi vừa bước lại quỵ ngay xuống.
– Ơ này, bàn chân nó cũng đau như đầu gối. Nhìn này, móng nó bị chẻ

thành nhiều mảnh. Nó có thể ngã sụp, con vật tội nghiệp! Ned ạ, tôi e nó có
chuyện chẳng lành với Reuben! Nghĩ mà xem, anh ta cưỡi một con ngựa
long móng chạy trên đá như thế này! Nếu Reuben tỉnh táo, anh ta đã cưỡi nó

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.