NGỰA Ô YÊU DẤU - Trang 104

về từ sớm rất thoải mái. Tôi sợ lại xảy ra chuyện cũ thôi. Tội nghiệp Susan!
Lúc đến nhà tôi xem Reuben đã về chưa, chị ấy xanh mét đến khiếp. Chị ấy
rất lo lắng, và năn nỉ tôi đi tìm anh ta. Nhưng chúng ta phải làm gì đây? Phải
mang cả ngựa lẫn xác về nhà, mà chẳng dễ tí nào.

Họ bàn mãi cho đến lúc thỏa thuận rằng giám mã Robert sẽ dắt tôi, còn

Ned vác cái xác. Thật khó mà đưa xác vào trong chiếc xe, vì không có người
giữ chị Ginger. Nhưng chị có vẻ hiểu mọi chuyện đang diễn ra y như tôi vậy,
và đứng im như một tảng đá. Tôi nhận thấy nếu có khiếm khuyết thì chỉ là
trong lúc đứng, chị có vẻ sốt ruột.

Ned bắt đầu lăn rất chậm cái vật nặng đáng buồn, còn Robert lại đến xem

xét bàn chân tôi lần nữa, rồi anh lấy mùi soa; quấn chặt quanh bàn chân tôi
và dắt tôi về nhà. Tôi sẽ không bao giờ quên chuyến đi đêm ấy, dài hơn ba
dặm đường. Robert dắt tôi đi thật chậm, và tôi khập khiễng cố lê bước, đau
đớn vô cùng. Tôi chắc anh rất thương tôi, vì luôn vỗ về và khích lệ tôi, trò
chuyện với tôi bằng giọng trìu mến.

Cuối cùng tôi về đến ô chuồng và được ăn ít ngô, rồi Robert quấn vải ướt

quanh đầu gối tôi, buộc bàn chân tôi trong lớp thuốc cao bằng cám cho đỡ
nóng. Đến sáng anh rửa sạch trước khi bác sĩ thú y đến khám. Sau đó, tôi
nằm xuống ổ rơm và ngủ thiếp đi dù rất đau đớn.

Ngày hôm sau, sau khi bác sĩ thú y đã kiểm tra các vết thương của tôi,

ông nói hi vọng là không bị thương ở khớp, nếu thế tôi sẽ không bị mất việc,
nhưng sẽ không bao giờ hết tật. Tôi tin rằng họ cố hết sức chữa chạy cho tôi,
nhưng rất lâu và đau đớn. Chỗ thịt lồi - như họ gọi thế - ở đầu gối tôi được
đốt bằng chất ăn da. Rồi khi hai đầu gối tôi đã lành, họ bôi thuốc bỏng lên
đó cho mọc lông. Họ có đủ lí do để làm việc đó, và tôi cho rằng họ đúng.

Vì Reuben Smith chết đột ngột, lại không có người nào chứng kiến, nên

phải mở cuộc điều tra. Ông chủ quán và người coi chuồng ở “White Lion”
cùng mấy người nữa đều làm chứng rằng anh ta đã say xỉn lúc rời quán.
Người canh cổng thu lệ phí khai xà ích Smith phi nước đại như điên qua
cổng, miếng sắt bịt móng của tôi được nhặt lên giữa những hòn đá. Thế là
vụ này khép lại, và tôi được giũ sạch mọi lời buộc tội.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.