NGỰA Ô YÊU DẤU - Trang 106

27

SUY NHƯỢC VÀ TÀN TẠ

Đầu gối tôi vừa lành hẳn, tôi được đưa vào một bãi cỏ nhỏ một hoặc hai

tháng. Không có con vật nào ở đó, và dẫu cho tôi thích tự do và cỏ ngọt
ngào, nhưng đã quen với cuộc sống xã hội nên tôi cảm thấy hết sức lẻ loi.
Ginger và tôi đã thành bạn thân, nên lúc này tôi nhớ cảnh bầu bạn với chị vô
cùng.

Tôi thường hí lên mỗi khi nghe thấy tiếng chân ngựa chạy qua trên

đường, nhưng hãn hữu lắm mới có tiếng hí đáp lại. Cho đến một sáng kia
cánh cổng mở toang, và chẳng ai khác là chị Ginger tội nghiệp của tôi vào
đây! Người đàn ông tháo vội dây cho chị và để chị lại đó. Hí lên vui sướng,
tôi lóc cóc chạy đến với chị. Cả hai chúng tôi rất vui được gặp nhau, nhưng
ngay sau đó tôi nhận ra rằng chẳng phải vì niềm vui của chúng tôi mà chị bị
dẫn đến đây. Câu chuyện của chị quá dài, nhưng tóm lại là chị bị suy nhược
vì môn thể thao cưỡi ngựa khắc nghiệt, và hiện giờ bị thải xem sẽ làm gì
cuối đời.

Huân tước George còn trẻ và không chịu nghe bất cứ lời khuyên nào. Anh

ta là tay kị sĩ nghiệt ngã, làm hại bất cứ khi nào có dịp, hoàn toàn không
quan tâm gì đến ngựa.

Ngay sau khi tôi rời chuồng, có một cuộc đua ngựa vượt rào, và huân tước

quyết tham dự. Mặc cho giám mã can ngăn là con ngựa cái bị lạm dụng hơi
quá và không thích hợp với cuộc đua, huân tước bỏ ngoài tai. Trong ngày
đua, huân tước đã thúc chị Ginger đuổi kịp các kị sĩ đằng trước. Với bản tính
hăng hái, Ginger đã cố hết sức nhập vào ba con ngựa chạy đầu, nhưng ức chị
bị đau dữ. Hơn nữa, huân tước quá nặng so với sức chị, và lưng Ginger đã bị
cong.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.