NGỰA Ô YÊU DẤU - Trang 121

31

KẺ BỊP BỢM

Chủ tôi không kiện ngay, nhưng vài ngày sau giám mã mới của tôi đến.

Anh ta là người cao, khá điển trai, nhưng nếu có một tên bịp bợm đội lốt
giám mã, thì Alfred Smirk chính là kẻ đó. Anh ta rất lịch sự với tôi và không
bao giờ đối xử tệ, mỗi khi có mặt ông chủ anh ta còn vỗ về, vuốt ve tôi rất
nhiều. Muốn tôi dễ coi, ngoài việc rửa sạch bàn chân tôi, xem xét miếng sắt
bịt móng hoặc chải lông tôi kĩ càng, anh ta thường chải bờm và đuôi cho tôi
bằng nước, bôi dầu vào móng guốc cho tôi trước khi dắt tôi ra cửa. Anh ta
không nghĩ đến những việc ấy chỉ nên làm nếu tôi là một con bò. Anh ta để
hàm thiếc han rỉ, yên ẩm ướt và dây đuôi của tôi cứng ngắc.

Alfred Smirk tự cho là rất đẹp trai, anh ta mất nhiều thời gian ngắm vuốt

trước chiếc gương soi xinh xắn trong phòng để yên cương, chăm chút mái
tóc, bộ ria và cà vạt. Mỗi khi ông chủ nói chuyện với anh ta, thì cứ mỗi từ,
anh ta lại đưa tay lên mũ và lúc nào cũng “dạ thưa ông, dạ bẩm ông”. Ai
cũng tưởng anh ta là một thanh niên rất dễ thương, và ông Barry may lắm
mới gặp được anh ta. Tôi cho rằng anh ta là kẻ lười biếng nhất, hợm hĩnh
nhất mà tôi từng đến gần.

Lẽ tất nhiên không bị hành hạ là tốt rồi, nhưng một con ngựa còn muốn

hơn thế. Tôi có một ngăn chuồng thả, và sẽ rất thoải mái nếu Alfred Smirk
không quá nhác nhớn, chẳng chịu quét dọn gì. Anh ta chẳng bao giờ dọn
rơm, và cái mùi từ những thứ bên dưới thật nồng nặc. Làn hơi đậm đặc dâng
lên từ đó làm mắt tôi đau nhức và viêm tấy, tôi ăn mất cả ngon.

Một hôm, chủ tôi vào và nói:

– Alfred, chuồng bốc mùi nồng nặc quá, cậu phải cọ rửa cho sạch sẽ và

dội nhiều nước vào chứ!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.