NGỰA Ô YÊU DẤU - Trang 123

Một hôm, chân tôi yếu đến mức đang chạy nước kiệu trên lớp đá mới rải,

mang ông chủ trên lưng, tôi suýt ngã hai lần. Lúc chúng tôi xuống
Lansdown vào thành phố, chủ tôi đỗ lại ở nhà bác sĩ thú y chuyên bệnh
ngựa, nhờ ông xem tôi bị làm sao. Ông bác sĩ nhấc chân tôi lên, chân nọ tiếp
chân kia để khám, rồi đứng dậy, đập hai bàn tay vào nhau phủi bụi, ông nói:

– Ngựa của ông bị nhiễm bệnh nấm nặng, chân nó rất yếu, may là chưa bị

quỵ. Tôi không hiểu sao trước đây giám mã của ông không nhìn thấy. Đây là
loại bệnh thường thấy ở các chuồng hôi thối, rơm rác bừa bãi không được
quét dọn sạch sẽ. Nếu ngày mai ông bảo anh ta đến đây, tôi sẽ chăm sóc
móng guốc và sẽ hướng dẫn cho nhân viên của ông cách dùng dầu xoa bóp
mà tôi cho.

Ngày hôm sau, bàn chân tôi được tẩy rửa và nhét đầy những sợi lanh tẩm

đẫm thuốc, rất khó chịu.

Bác sĩ ra lệnh ngày nào cũng phải dọn hết rơm rác khỏi chuồng tôi, sàn

phải quét thật sạch sẽ. Sau đó, phải cho tôi ăn cháo cám, một bữa nhẹ rau cỏ,
không ăn quá nhiều ngũ cốc cho đến khi bàn chân tôi lành lặn trở lại. Cách
chữa trị ấy làm tôi sớm lấy lại tinh thần, nhưng ông Barry phẫn nộ vì bị
giám mã lừa đảo những hai lần, đến mức ông quyết bỏ ý định nuôi ngựa và
mỗi lần cần là ông đi thuê. Thế là tôi được giữ lại đến khi hoàn toàn khỏe
mạnh, rồi lại bị bán đi lần nữa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.