NGỰA Ô YÊU DẤU - Trang 142

– Nhiều hơn bình thường. - Ông Jerry vừa nói vừa gật đầu tinh nghịch -

Nó làm tôi thấy thoải mái đến mấy ngày.

– Nói phét! - Một người nói.

– Hắn là thằng bịp bợm! - Người khác nói - Hắn lên lớp bọn mình, rồi lại

làm y như thế.

– Nhìn này, các bạn. - Ông Jerry nói - Cậu ấy đề nghị thưởng thêm cho

tôi nửa curon, nhưng tôi không nhận. Thấy cậu ấy bắt kịp chuyến tàu ấy là
đủ trả công cho tôi rồi. Nếu thi thoảng Jack và tôi chọn một cuốc chạy nhanh
để thỏa mãn chính mình, đấy là việc của chúng tôi chứ không phải của mọi
người.

– Tuyệt! - Larry nói - Các người sẽ không bao giờ giàu được đâu!

– Chắc thế, - Jerry nói - nhưng không biết giàu có làm tôi vui hơn không.

Tôi đã nghe đọc Lời răn nhiều lần, và chưa lần nào nghe thấy câu “Ngươi sẽ
là người giàu có”. Trong kinh Tân Ước đã viết khá nhiều điều kì quái về
những người giàu, làm tôi cảm thấy khá khó chịu nếu là một người trong
bọn họ.

– Nếu cậu giàu, - Thủ lĩnh Grant vừa nói vừa ngoảnh nhìn nóc xe của ông

- thì cũng xứng thôi Jerry ạ và sẽ không bị nguyền rủa vì sự thịnh vượng của
cậu. Còn cậu, Larry, cậu sẽ chết nghèo khổ, cậu mất quá nhiều công sức để
bện roi mà.

– Được thôi, - ông Larry nói - vậy con người sẽ làm gì, nếu không cho

ngựa ăn roi lúc nó không chịu chạy?

– Cậu sẽ không bao giờ phải phiền lòng khi thấy ngựa chạy mà không

cần roi. Cái roi trong tay cậu lúc nào cũng nhảy múa như điên và nếu nó
không làm cậu kiệt quệ thì cũng làm ngựa của cậu xác xơ. Cậu có biết vì sao
cậu hay phải thay ngựa không? Vì cậu không bao giờ để chúng yên ổn hoặc
khích lệ chúng.

– Tôi không gặp may, - ông Larry nói - chính thế đấy.
– Cậu sẽ không bao giờ gặp, - Thủ lĩnh nói - vận may khá đặc biệt đấy,

theo kinh nghiệm của tôi, nó hay đến với những người từ tâm, dễ chia sẻ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.