NGỰA Ô YÊU DẤU - Trang 157

39

SAM Ủ RŨ

Tôi có thể nói rằng là ngựa kéo xe, tôi rất mãn nguyện. Xà ích là ông chủ,

ông luôn đối tốt với tôi, không bắt tôi làm việc quá sức. Nhưng còn nhiều
con ngựa của các ông chủ xe loại lớn thường để xà ích cho thuê ráo riết, cốt
kiếm nhiều tiền mỗi ngày. Vì ngựa không là của những người này, việc duy
nhất họ nghĩ đến là kiếm được thật nhiều tiền từ lũ ngựa, trước hết trả cho
ông chủ, sau đó là trang trải cuộc sống của họ, nên những con ngựa ấy phải
làm việc khủng khiếp. Tất nhiên là tôi hiểu nhưng còn ít lắm, ngoài những
mẩu chuyện nghe được ở bến xe. Thủ lĩnh là người từ tâm và yêu quý ngựa,
ông phát biểu ý kiến ngay khi thấy một con ngựa mệt lử hoặc bị hành hạ vào
bến.

Một hôm, một xà ích trông khổ sở, tả tơi có tên là Seedy Sam (Sam ủ rũ)

đưa ngựa vào bến. Trông con vật thật tiều tụy và Thủ lĩnh nói:

– Ông và ngựa của ông đáng lên đồn cảnh sát hơn là đứng vào hàng này.
Sam hất mảnh thảm tả tơi lên mình ngựa, rồi quay một vòng sang Thủ

lĩnh, ông ta nói giọng hầu như thất vọng:

– Nếu cảnh sát có hỏi, thì các ông chủ phải có trách nhiệm hơn chúng ta,

hoặc phải giảm lượng khách đi. Nếu một người phải trả mười tám silling
một ngày để dùng xe đóng hai ngựa, như hầu hết chúng tôi phải trả trong
thời gian làm việc, tất nhiên phải làm tăng lên để còn kiếm được một penny
cho mình chứ. Ý tôi là phải làm lụng vất vả hơn. Phải vắt từ mỗi con ngựa
chín silling một ngày rồi mới bắt đầu kiếm sống cho mình! Ông cũng biết
thực tế ấy, và nếu không chạy là chúng tôi chết đói.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.