NGỰA Ô YÊU DẤU - Trang 164

41

ĐỒ TỂ

Tôi đã chứng kiến nhiều nỗi khổ của loài ngựa ở London, phần lớn có thể

ngăn ngừa được nếu có chút cảm giác chan hòa. Lũ ngựa chúng tôi không
băn khoăn phải làm việc vất vả nếu được đối xử biết điều. Tôi chắc rằng có
nhiều con ngựa được những người hoàn toàn nghèo khổ chăn dắt vẫn có
cuộc đời sung sướng hơn tôi, cái thời tôi được đóng yên cương khảm bạc
vào xe của bá tước W..

Tim tôi thắt lại khi thấy những con pony bé nhỏ bị sử dụng tàn tệ - căng

người ra kéo những khối nặng trĩu, hoặc lảo đảo dưới những ngọn roi tàn
nhẫn của gã chăn ngựa hung bạo và ti tiện. Có lần tôi nhìn thấy một con
pony nhỏ màu xám, bờm dày và cái đầu đẹp đẽ, giống Merrylegs đến nỗi
nếu không bị đóng cương tôi đã hí lên gọi anh. Anh đang cố hết sức kéo một
chiếc xe khách nặng, trong lúc một gã khỏe mạnh, thô bạo vút liên tục vào
bụng anh và lắc lắc hung hãn vào cái mõm nhỏ bé của anh.

Liệu có phải là Merrylegs không? Hay chỉ giống anh, vì hồi đó ông

Blomefield nói không bao giờ bán anh và tôi cho là ông sẽ làm thế. Đó là
điều may mắn cho một chú ngựa bé nhỏ, có một chỗ tốt ngay từ hồi còn non.

Tôi hay chú ý thấy ngựa nhà hàng thịt thường phi rất nhanh, dù tôi không

biết vì sao họ lại đánh xe nhanh đến thế, cho đến hôm chúng tôi phải đợi ở
khu rừng St. John. Có một cửa hàng thịt ở ngay bên cạnh, lúc chúng tôi đang
đứng đó, chiếc xe của cửa hàng lao vào cực nhanh. Con ngựa nóng rực và
mệt lử. Nó gục đầu xuống trong lúc hai bên sườn nặng nề và những cái chân
run rẩy chứng tỏ nó chạy vất vả biết chừng nào. Một thanh niên nhảy khỏi
xe và với lấy chiếc thúng lúc ông chủ từ cửa hàng đi ra, vẻ không hài lòng.
Sau khi nhìn con ngựa, ông ta giận dữ quay sang cậu thanh niên.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.