NGỰA Ô YÊU DẤU - Trang 190

cùng đau đớn, nhưng tôi vẫn cố gắng hết sức và chưa bao giờ chùn lại. Vì
như chị Ginger tội nghiệp đã nói, làm vậy chẳng ăn thua gì, con người luôn
mạnh hơn.

Cuộc sống của tôi giờ đây hoàn toàn khốn khổ, đến mức tôi mong được

như chị Ginger, gục xuống chết trong lúc làm việc, và thế là thoát khỏi mọi
nỗi khổ sở. Một hôm, ước mong của tôi suýt thành công.

Tôi đến bến lúc tám giờ sáng, và đã làm xong phần việc chung lúc đón

khách ở ga xe lửa. Một đoàn dài các xe đang đợi, nên xà ích của tôi đỗ sau
một vài xe khách ở bên ngoài, đợi dịp có khách khứ hồi. Tàu rất đông khách,
nên các xe ngựa đều được thuê ngay, xe chúng tôi cũng được gọi.

Một nhóm gồm bốn người: một người đàn ông ồn ào, quát tháo ầm ĩ, một

phụ nữ, một cậu bé, một cô bé và rất nhiều hành lí. Người phụ nữ và cậu bé
lên xe, trong lúc người đàn ông sắp xếp hành lí, còn cô bé tiến đến và ngắm
nhìn tôi.

– Ba ơi, - cô nói - con chắc con vật tội nghiệp này không thể kéo nổi

chúng ta và tất cả hành lí đi xa thế đâu, nó yếu và mệt mỏi quá, ba nhìn nó
xem.

– Ôi chà, nó ổn thôi, cô ạ, - xà ích nói - nó đủ khỏe mà.
Người phu khuân vác đang kéo một số thùng nặng, gợi ý với người đàn

ông ấy là nhiều hành lí quá, nên gọi thêm chiếc xe nữa.

– Ngựa của anh liệu có kéo nổi hay không, hả? - Người đàn ông quát

tháo.

– Có ạ, nó có thể làm tốt mà, thưa ông. Xếp các thùng lên, anh phu, nó có

thể kéo hơn nữa cũng được. - Vừa nói, xà ích vừa kéo giúp một cái thùng
nặng đến mức tôi cảm thấy nhíp xe oằn xuống.

– Ba, ba ơi, gọi xe nữa đi ba! - Cô bé năn nỉ - Con cho là chúng ta không

đúng đâu, chắc chắn việc này rất độc ác.

– Nhảm nào, Grace, vào xe ngay, đừng có rối lên thế. Chẳng hay ho gì

nếu một người đã bận rộn mà còn phái kiểm tra từng con ngựa trước khi
thuê, ai cùng phải biết việc của mình chứ. Vào xe đi và im miệng!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.