NGỰA Ô YÊU DẤU - Trang 192

Đến chiều tôi đã hồi hẳn, và được dẫn về chuồng của ông chủ Skinner, tôi

cho là ở đấy họ đã làm những gì tốt nhất cho tôi. Đến sáng, lão đưa bác sĩ
thú y đến thăm tôi. Ông ta khám rất cẩn thận và nói:

– Trường hợp này do làm việc quá sức chứ không phải bệnh tật. Nếu ông

cho nó nghỉ sáu tháng, nó sẽ có khả năng làm việc lại. Nhưng hiện giờ nó
không còn tí ti sức khỏe nào.

– Thế thì nó suy kiệt rồi. - Lão Skinner nói - Tôi không có bãi nuôi ngựa

ốm, nó có thể khỏe lại hoặc không, chứ ngữ ấy không hợp cho công việc
làm ăn của tôi. Dự tính của tôi với chúng là phải làm việc chừng nào còn
chạy được, sau đó bán chúng cho người mua ngựa già làm thịt hoặc cho nơi
nào đó.

– Nếu nó bị vỡ ức, - bác sĩ thú y nói - tốt hơn hết là ông giết quách nó đi,

nhưng nó không bị thế. Có một chỗ bán ngựa thải loại trong khoảng mươi
ngày. Nếu ông để nó nghỉ ngơi và vỗ cho nó ăn uống, nó có thể hồi phục và
đằng nào ông cũng kiếm được hơn là chỉ được bộ xương của nó.

Skinner theo lời khuyên này khá miễn cưỡng, lão ra lệnh cho tôi ăn no và

chăm sóc. May mắn cho tôi, người coi chuồng thực hiện mệnh lệnh tốt hơn
lời ông chủ nhiều.

Mười ngày hoàn toàn nghỉ ngơi, được ăn nhiều yến mạch, cỏ khô, cháo

cám ninh lẫn hạt lanh ngon lành đã phục hồi thể tạng của tôi tốt hơn mọi thứ
trên đời. Cháo hạt lanh rất ngon, tôi bắt đầu nghĩ đến có thể sống khỏe hơn.
Ngày thứ mười hai sau vụ tai nạn, tôi bị đưa đến chỗ bán, cách London vài
dặm. Tôi cảm thấy bất kì sự thay đổi nào cũng tốt hơn là chỗ hiện tại. Vì thế
tôi nghển cao đầu và hi vọng điều tốt đẹp nhất.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.