NGỰA Ô YÊU DẤU - Trang 193

48

CHỦ TRẠI THOROUGHGOOD VÀ

CHÁU TRAI WILLIE

Trong suốt cuộc bán chác, tôi đánh bạn với một con ngựa già kiệt quệ, hơi

tập tễnh, hơi thở đứt quãng, khá già và có một vẻ mệt mỏi mà tôi thấy giá
bắn chết đi là nhân từ.

Nhiều người mua và người bán nhìn chẳng khấm khá hơn những con vật

tội nghiệp mà họ đang mặc cả. Nhiều ông lão nghèo khổ cố kiếm một con
ngựa hoặc con pony giá vài bảng, để kéo ít củi hoặc xe chở than. Những
người nghèo khổ thà bán con ngựa già mòn mỏi lấy hai hoặc ba bảng còn
hơn là giết chết nó.

Một số trông như thể sự nghèo khổ và thời buổi khó khăn đã hằn dấu lên

khắp người. Nhưng cũng còn những người khác mà tôi sẵn sàng đem hết sức
tàn hiến cho họ. Họ nghèo khổ và tả tơi, nhưng ân cần và nhân hậu, có giọng
nói làm tôi tin cậy ngay. Một ông lão run rẩy rất chú ý đến tôi, và tôi cũng
thích ông, nhưng tôi không đủ khỏe, thế là mất một lúc lo âu!

Trong khu vực náo nhiệt nhất của phiên chợ, tôi chú ý đến một người

trông như một trại chủ lịch sự, đi cạnh là một thiếu niên. Ông ta có tấm lưng
rộng và đôi vai tròn, bộ mặt hiền hậu, hồng hào, đội mũ rộng vành. Lúc đến
chỗ tôi và các bạn tôi, ông ta đứng yên lặng và nhìn chúng tôi vẻ thương xót.
Tôi thấy cái nhìn của ông dừng lại nơi tôi. Tôi vẫn còn cái bờm và đuôi đẹp,
ra dáng cho diện mạo của tôi. Tôi dỏng tai và nhìn ông.

– Con ngựa này chắc đã có thời sung sướng hơn, Willie.
– Tội nghiệp bác ngựa già! - Cậu bé nói - Ông ơi, ông có nghĩ là nó đã

từng làm ngựa kéo xe không?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.