NGỰA Ô YÊU DẤU - Trang 197

49

NGÔI NHÀ CUỐI CÙNG CỦA TÔI

Một hôm trong mùa hè năm ấy, viên giám mã trau chuốt cho tôi kĩ lưỡng

lạ thường, đến mức tôi nghĩ chắc sắp có sự thay đổi mới đây. Anh ta tỉa tót
chùm lông ở khuỷu trên móng và chân tôi, dùng chổi quét hắc ín lên móng
tôi, chải chùm lông trước trán tôi. Tôi cho là dây cương cũng được đánh
bóng hơn thường lệ. Willie có vẻ vừa buồn vừa vui, cậu lên xe cùng ông nội.

– Nếu các tiểu thư cưỡi nó, họ sẽ thích và nó cũng phù hợp. - Ông

Thoroughgood nói - Chúng ta sẽ thử xem.

Đi khỏi làng độ một, hai dặm, chúng tôi đến một ngôi nhà thấp, xinh đẹp,

có bãi cỏ, đằng trước có nhiều bụi cây và chúng tôi đỗ trước cửa. Willie rung
chuông, hỏi tiểu thư Blomefield hoặc tiểu thư Ellen có nhà không, cả hai đều
có nhà. Thế là trong lúc Willie ở lại với tôi, ông Thoroughgood vào nhà.

Khoảng mươi phút sau ông trở lại, có ba phụ nữ theo sau. Một phụ nữ

dáng cao, xanh xao, quấn chiếc khăn choàng trắng muốt, dựa vào một người
trẻ hơn có cặp mắt đen láy và gương mặt vui tươi, còn người thứ ba có vẻ rất
trang nghiêm là tiểu thư Blomefield. Họ đến xem xét tôi và hỏi nhiều câu.
Cô gái trẻ hơn - chính là tiểu thư Ellen - có vẻ rất ưng tôi, cô nói nhất định
sẽ thích tôi, vì tôi có bộ mặt đẹp. Người phụ nữ cao và xanh xao nói cô hay
bị căng thẳng khi ngồi sau một con ngựa đã từng suy sụp, và nhỡ tôi lại suy
yếu lần nữa, cô sẽ không bao giờ hết sợ.

– Các vị xem này, - ông Thoroughgood nói - nhiều con ngựa hạng nhất bị

vỡ đầu gối do xà ích không cẩn thận, chứ không phải là lỗi của chúng. Do
đó khi quan sát con ngựa này, tôi có thể nói đấy là trường hợp của nó, nhưng
tất nhiên là tôi không muốn tác động đến các vị. Nếu muốn, các tiểu thư có
thể cưỡi thử, sau đó xà ích của các vị sẽ xem và phát biểu ý kiến.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.