NGỰA Ô YÊU DẤU - Trang 48

Chương 11

LỜI PHÁT BIỂU GIẢN DỊ

Càng sống ở Birtwick, tôi càng có cảm giác hãnh diện và vui sướng được

ở một nơi như thế. Ông bà chủ được tất cả những người quen biết tôn trọng
và quý mến. Họ tốt bụng và ân cần với mọi người, mọi vật, không chỉ với
đàn ông, đàn bà, mà cả với lừa ngựa, chó mèo, gia súc và chim chóc. Không
một con vật nào bị đàn áp hoặc xử tệ, và những người ăn kẻ làm cũng tuân
theo lề lối đó. Nếu có đứa trẻ nào trong làng đối xử tàn nhẫn với súc vật, họ
sẽ biết tin ngay tại Trụ sở Nghiệp đoàn.

Theo như gia đình Squire và chủ trại Grey nói, họ làm việc cùng nhau đã

hơn hai chục năm, cùng bắt ngựa kéo xe đeo giá cương, còn chúng ta thi
thoảng mới làm thế. Có khi thấy xe chở nặng, ngựa kéo dướn cả đầu, bà chủ
còn bảo dừng xe và xuống, rồi nhẹ nhàng và nghiêm túc thuyết phục xà ích,
cho họ thấy như thế là ngu xuẩn và tàn nhẫn.

Tôi nghĩ là không ai có thể cưỡng lại bà chủ tôi. Tôi mong mọi nữ chủ

nhân khác đều giống bà. Thêm nữa, ông chủ của tôi đôi khi có chính kiến rất
rõ ràng. Tôi nhớ một buổi sáng, ông đang cưỡi tôi về nhà thì nhìn thấy một
người đàn ông lực lưỡng lao đến chỗ chúng tôi, cưỡi một con pony hồng bé
nhỏ, xinh đẹp, chân mảnh dẻ và tốt giống, cái đầu và bộ mặt mẫn cảm. Lúc
đến cổng vườn, con vật bé nhỏ ngoảnh đi.

Người đàn ông không nói một lời hoặc báo trước, đột ngột xoay mạnh

đầu con vật làm nó suýt gãy cổ. Khi nó vừa lấy lại thăng bằng, người đó bắt
đầu quất nó rất hung dữ. Con ngựa chúi về phía trước, nhưng bàn tay khỏe
mạnh, nặng nề đã kéo giật con vật xinh đẹp làm nó suýt vỡ hàm, trong lúc
ngọn roi vút tới tấp vào nó. Thật là một cảnh tượng khủng khiếp, vì tôi biết

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.