NGỰA Ô YÊU DẤU - Trang 79

20

JOE GREEN

Joe Green cư xử rất khá. Cậu học hỏi nhanh, nhạy cảm và cẩn thận đến

mức anh John bắt đầu giao phó cho cậu nhiều việc. Nhưng tôi đã nói rồi, Joe
nhỏ người so với tuổi, nên thỉnh thoảng mới được phép tập với chị ngựa
Ginger hoặc tôi. Bất ngờ một buổi sáng anh John đã cùng Justice đánh xe
chở hàng ra ngoài, ông chủ muốn chuyển ngay một bức thư cần đến nhà một
quý ông cách đó khoảng ba dặm, ông ra lệnh cho Joe đóng yên cương cho
tôi mang đi, và dặn Joe cưỡi ngựa cho cẩn thận.

Đưa thư xong, chúng tôi yên ổn trở về, cho đến lúc về lò gạch. Đến đấy

chúng tôi thấy một chiếc xe chất gạch nặng trĩu. Bánh xe lún sâu trong bùn
cứng, người đánh xe đang la hét và quật hai con ngựa không thương xót.
Cậu Joe kìm lại. Thật là một cảnh tượng đáng buồn. Hai con ngựa dướn
căng người và cố hết sức kéo chiếc xe ra khỏi vết lún, nhưng không thể nhúc
nhích nổi. Mồ hôi chảy như suối trên chân và hông chúng, sườn chúng
phồng lên, các bắp thịt căng ra, trong lúc người đàn ông hung hãn kéo đầu
con đi trước, nguyền rủa và quất túi bụi.

– Dừng lại! - Joe nói - Xin đừng đánh ngựa như thế nữa, bánh xe dính

chặt nên chúng không thể kéo được.

Người đó không thèm chú ý, vẫn tiếp tục quất.

– Dừng lại! Xin ông dừng lại! - Cậu Joe nói - Cháu sẽ giúp ông dỡ cho xe

nhẹ đi, chúng mới kéo lên được.

– Mày cứ lo việc của mày đi, thằng oắt con hỗn láo, mặc xác tao.
Người đó đang trong cơn giận điên rồ và càng tệ hại hơn vì say rượu, cứ

vút roi liên tiếp. Joe xoay đầu tôi và sau đó chúng tôi đã phi nước đại đến

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.