NGỰA Ô YÊU DẤU - Trang 86

22

EARLSHALL

Sáng hôm sau, ăn sáng xong, cậu Joe đóng Merrylegs vào chiếc độc mã

thấp của bà chủ và đưa đến nhà cha xứ. Cậu vào trước từ biệt chúng tôi, còn
Merrylegs hí lên ở ngoài sân. Sau đó anh John đóng yên cho chị Ginger và
buộc cương cho tôi, rồi cưỡi chúng tôi đi khoảng mười lăm dặm đến
Earlshall Park là nơi ở của bá tước W. Đấy là một ngôi nhà rất đẹp, có nhiều
chuồng ngựa.

Chúng tôi qua chiếc cổng đá vào sân, và John gọi ông York. Mất một lúc

ông ta mới đến. Ông ta trạc trung niên, dễ coi, và cất tiếng là nói ngay, ông
muốn được vâng lời. Ông ta đối với anh John rất thân thiện và lịch sự. Sau
khi nhìn qua chúng tôi, ông gọi xà ích đưa chúng tôi vào ô chuồng, và mời
John nghỉ một chút cho tỉnh táo.

Chúng tôi được đưa vào một cái chuồng sáng sủa, thoáng đãng và dẫn vào

hai ô sát nhau, rồi được chải lông và cho ăn. Khoảng nửa giờ sau, John và
ông York, hóa ra là xà ích mới của chúng tôi, vào xem xét chúng tôi. Sau khi
cả hai đã nhìn chúng tôi kĩ lưỡng, ông ta nói:

– Này ông Manly, tôi thấy mấy con ngựa này không có chút khiếm

khuyết, nhưng chúng ta đều hiểu ngựa cũng như người đều có đặc tính riêng,
và đôi khi chúng cần được đối xử khác nhau. Tôi muốn biết liệu có cần nói
đến đặc tính của chúng không?

– Tôi tin rằng trong cả vùng không có cặp ngựa nào hay hơn, - anh John

nói - và tôi thực sự đau lòng phải chia tay với chúng, chúng không giống
nhau đâu. Con ngựa ô thuần tính nhất, tôi cho rằng nó chưa bao giờ biết đến
một lời gay gắt và ngọn roi từ lúc chào đời, và mọi niềm vui của nó hình
như là làm việc ông muốn. Nhưng con màu hạt dẻ kia đã phải chịu sự đối xử

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.