NGỤC QUỶ - Trang 494

Sau cái hôn này, Phùng thịt nướng nằm bẹp trên người

Quảng Thắng không nhúc nhích như một miếng thịt nướng chín!

Quảng Thắng đại ca đẩy hắn ra, ói mửa nửa buổi, còn lấy nước mặn

súc vài lần.

Bấy giờ, Quảng Thắng nhận thấy dòng nước chảy từ thác đã

vợi bớt, chợt nhớ tới những gì xảy ra khi hồ nước rút hết. Gã vội

vàng nhảy lên “bè da người”, dùng sợi tơ bọc kín lấy mình, theo

đường hầm dưới đáy hồ trôi về cái hồ trong mật thất lúc đầu.

May mà có “bè da người”, không thì chẳng biết gã đã bị ấu

trùng muỗi xương khô trong hồ chích ra nông nỗi nào rồi nữa.

Nhưng sau khi lên bờ, đi tới lối vào mật đạo thì gã trợn tròn mắt.

Làm thế nào cũng không đẩy cửa mật đạo ra được, gã thậm

chí có thể nghe được đoạn đối thoại giữa Thuỷ Căn và Thiệu ở bên

ngoài, nhưng dù ở bên trong gã có kêu gào thế nào đi chăng nữa,

bên ngoài cũng không nghe được.

Sau đó gã nghe thấy Thiệu hết kiên nhẫn nổi lôi Thuỷ Căn

đi.

Đại ca nghĩ đến cảnh mình sẽ chết đói trong cái hang này,

khỏi nỏi cũng biết trong lòng gã đau đớn và tuyệt vọng đến thế nào.

Đúng lúc này, cánh cừa mật động bất thình lình bị đập thủng một lộ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.