NGỤC TRUNG THƯ - ĐỜI CÁCH MỆNH - PHAN BỘI CHÂU - Trang 22

VII. LƯU-CẦU HUYẾT-LỆ TÂN-THƯ

Tháng 3 năm Giáp-thìn, ở Nam-kỳ trở về, tôi lại ngụ ở Huế. Thỉnh-

thoảng lo tính một chuyện như cách vẽ rắn thêm chân. Đó cũng là một việc
quan-hệ về lịch-sử tôi nên nói.

Nguyên lúc vua Đồng-Khánh được lên ngôi rồi, hai nước Pháp Việt

sửa thêm vào tờ điều-ước cũ. Bây giờ cắt đất từ Thanh-hóa trở vào, Bình-
thuận trở ra gọi là Annam, thuộc về Pháp-quốc bảo-hộ. Then chốt của
Chính-phủ Bảo-hộ ở trong tay ông Trú-Kinh Khâm-sứ nắm giữ. Những
thực-quyền về việc binh việc tài, đều về tay người Pháp chủ-trì, còn quan-
lại thì người nước mình. Người Pháp chỉ xem-xét sai-khiến mà thôi.

Tôi suy-nghĩ nếu như công-việc mình tính làm đây mà được bọn

người trong quan-trường giúp ngầm, tất là dễ-dàng nên việc.

Song tôi suy đi tính lại bọn làm quan là hạng trí-não tầm-thường, e

mình khó lòng mưu-toan với họ, mà rủi mưu-toan với họ không xong, thì
có tai-họa xẩy đến cho mình ngay.

Tuy vậy mặc lòng, chúng ta là người đã quyết hiến thân cứu-quốc

thì đầu-cổ mình, tính-mạng mình, đều có thể hy-sinh không sá kể gì, vậy
thì con đường họa-phước lợi-hại, ta cứ dấn mình vào mà đi, há nên chần-
chờ trốn-tránh nữa sao ?

Tôi bèn quyết kế tìm cách vận-động các quan.

Lúc ấy, tôi có tiếng hay chữ vang dậy chốn kinh-đô, phần nhiều cụ

lớn trong triều muốn được tôi ra vào làm môn-hạ các cụ.

Tôi liền viết ra một cuốn sách, nhan đề là « Lưu-cầu Huyết-lệ Tân-

thư ». Trong đó tôi tả rõ những cái thảm-trạng thành tan nước mất, những
nỗi nhơ nhuốc đổi chúa làm tôi. Lại nói đến dân-trí phải gấp mở-mang,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.