NGỤC TRUNG THƯ - ĐỜI CÁCH MỆNH - PHAN BỘI CHÂU - Trang 49

XIV. CHÍNH-PHỦ LÂM-THỜI TÂN VIỆT-NAM

Nhưng rồi người Tây thình-lình khai-chiến với tướng-quân, làm cho

cái thành-tích đồn-điền của chúng tôi, phút-chốc hóa ra tro bụi.

Than ôi ! Xông-pha nhọc-nhằn trải muôn ngàn dặm, mà chỉ gây nên

một cõi mơ-màng thất bại, có ai mưu-sự mà gặp nông-nỗi bất-hạnh như tôi
vậy chăng ? Đó chẳng phải chứng cớ tài-hèn trí-mỏng là gì ? Ai nối gót tôi
mà dấy lên sau nầy, nên coi sự sai-lầm của tôi mà thay đổi bước đường đi !

Lúc sắp-đặt công-cuộc đồn-điền xong-xã đâu đó rồi, đã là hạ-tuần

tháng 10.

Tôi lén xuống Hà-nội gặp ông Ngô-đức-Kế và các đảng-hữu ở Kinh

ra, bàn-tính các việc. Rồi lại đi Bắc-ninh, lấy nhà ông cử Nội-Duệ làm nơi
tụ-họp bí-mật.

Hai ông Đặng-thái-Thân và Lê-Võ cùng ở Nghệ ra Bắc cùng tôi

hội-đàm quốc-sự.

Hồi nầy tiếng-tăm vang-dậy, lũ sói chồn bủa khắp tứ-vi, anh em

đồng-chí sợ tôi rủi-ro thì nguy, cho nên đều khuyên tôi phải gắp lìa khỏi bờ
cõi nước nhà. Thế là tôi lại cáo-biệt quốc-dân mà xuất-ngoại vậy.

Khoảng trung-tuần tháng chạp, qua cửa ải Nam-quan, do đường

Quảng-tây mà đến Ngô-châu, để xuống ghe Ngô-châu đi Hương-cảng.

Thượng-tuần tháng hai năm Đinh-mùi tới nơi.

Bài văn khuyến-học của tôi, truyền-bá rồi. Thiếu-niên nước nhà trốn

người Pháp mà xuất-dương, tấp-nập trên đường.

Trung-kỳ thời có đám Nguyễn-Siêu, Lâm-quảng-Trung.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.