NGỰC VÀ TRỨNG - Trang 16

“Ừm! Đi từ đây cũng hơi xa! Ở nơi có tên là Kasuga.” Tôi đưa cho

Midoriko chén trà lúa mạch tôi đang cầm trên tay và bảo con bé
uống.

Midoriko uống ực một lèo cạn sạch cốc nước, rồi lại viết tiếp:

“Cháu đã tra trên bản đồ khu vực này từ trước nên cháu muốn

đi một vòng xem tình hình thế nào.”

“Tình hình gì cơ?” - Tôi hỏi. Con bé chẳng nói chẳng rằng lấy

mồm kẹp quyển sách, trải rộng tấm bản đồ nhỏ được gấp làm tư
cho tôi xem.

“Cháu đi bộ một lát rồi về!”

“Trời nóng thế này lại ra ngoài sao? Dì thì không sao chứ cháu có

chịu nổi không?”- Tôi hỏi lại Midoriko như thế nhưng con bé bỗng
thở dài và chỉ im lặng. Trong phút chốc tôi cũng lúng túng, tôi lại
hỏi: “Này, Midoriko, cháu không nói hay sao?”. Midoriko im lặng một
lúc rồi khẽ gật đầu. Tôi hỏi tiếp:

“Đó là sự phản kháng đối với mẹ Makiko của cháu sao?”

“Không phải!” - Con bé lại viết. “Không hẳn là thế!”

“Thế nghĩa là cãi nhau?” - Tôi hỏi tiếp thì con bé lắc đầu rồi

lại cho tôi xem:

“Cháu sẽ về ngay thôi!”

“Cháu có di động phải không, nhớ cầm theo nhé!” - Tôi nói.

Midoriko gấp tờ bản đồ lại, gài khăn mặt vào áo gi-lê rồi xục thẳng
chân vào chiếc giầy đế mềm có mấy đường kẻ lấp lánh màu
hồng ở phần màu trắng, mở cửa ra ngoài, tiếng chân bước thình
thịch xuống cầu thang vọng lại rất rõ vào bên trong phòng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.