NGỰC VÀ TRỨNG - Trang 47

gằm cả mặt vào tờ giấy trắng trông vẻ rất đau khổ, một lát sau
con bé ngủ thiếp đi.

Mình không mấy khi nói chuyện với mẹ. Hay nói là hoàn toàn

không nói chuyện cũng được. Ngày nào mẹ cũng tra cứu về vấn đề
nâng ngực, mình đã giả vờ như không nhìn thấy. Nhưng mình không
thể tin nổi rằng lại có thể cho thứ gì đó vào ngực để làm cho nó to
lên, mà không biết rốt cuộc làm chuyện đó vì cái gì mới được chứ?
Vì cái gì đây hay vì công việc? Mình không thể đoán nổi. Thật khó
chịu, khó chịu, khó chịu, khó chịu, khó chịu, khó chịu, mình đã xem
vô tuyến cũng như nhìn các tấm ảnh, mình thấy họ sẽ mổ xẻ, mở
tung ngực ra rồi lại vừa ấn vừa nhồi một thứ khác vào. Sẽ rất đau.
Vậy mà mẹ chẳng hề biết gì cả. Rõ là khùng, quá khùng, quá khùng.
Chẳng hiểu sao từ thứ ba, đuôi mắt mình rất đau, không tài nào mở
ra được.

Đêm hôm đó tôi có cảm giác ướt ướt dưới đũng quần, tôi thử

luồn tay sờ vào bên trong quần lót thấy đầu ngón tay nhớp nhớp,
dù tối om nhưng tôi cũng đoán là mình đang bị hành kinh, tôi trườn
qua người Midoriko đang nằm bên cạnh để vào toa-lét, hôm nay là
ngày bao nhiêu không biết, khuôn mặt vẫn còn ngái ngủ củatôi trở
nên nặng trịch, như bình thường, chu kỳ kinh nguyệt sẽ có sớm hoặc
chậm mười ngày so với tháng trước, tôi tính nhẩm nhanh thì nhớ
tháng trước cũng có sớm hơn so với tháng trước liền kề đó một
chút. Trong suốt một năm trở lại đây, chu kỳ kinh nguyệt của tôi cứ
thay đổi suốt. Mỗi lần như thế tôi đã rất ngạc nhiên nhưng tôi
không thể tìm ra nguyên nhân tại sao, không những thế tôi còn cảm
thấy quen dần với điều đó. Cho đến thời điểm hai năm trước đây,
tức cho đến lúc tôi hơn hai mươi tuổi trừ những ngày đầu kỳ kinh,
tháng nào chu kỳ kinh của tôicũng là hai mươi tám ngày, tháng nào
cũng như tháng nào, đềuchằn chặn vậy mà gần đây làm sao thế
không biết.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.