NGỰC VÀ TRỨNG - Trang 68

Chị Makiko trang điểm phần mắt rất đậm giống như lúc tới

đây. Có rất nhiều người đứng ở trước cửa tàu Shinkansen, lúc đang
chờ tới giờ soát vé, tôi quay sang hỏi chị Makiko:

“Đi sang quán bán sữa đậu nành uống không chị?”

“Chị chưa uống sữa đậu nành bao giờ!” - Chị Makiko trả lời.

“Sao lại uống sữa đậu nành?” - Midoriko hỏi.

“Uống nhiều sữa đậu nành càng tốt, đặc biệt tốt cho nữ.” - Tôi

trả lời. “Ở đâu cũng bán sữa đậu nành cả nên hai mẹ con nhớ cùng
nhau uống hàng ngày đấy nhé!” - Tôi nói thêm.

Vẫn còn thời gian nên chúng tôi đi lòng vòng mấy cửa hàng nữa.

Tôi có hỏi Midoriko có mua quà gì tặng bạn không thì con bé lắc
đầu nói: “Cháu chẳng cần gì cả!” nên tôi rút ví lấy ra tờ 5000 yên
vừa đưa cho con bé vừa nói: “Vậy cháy lại cầm lấy mà mua gì đó!”

“Hôm qua dì vừa cho cháu 5000 yên hôm nay cũng lại... ?” - Con

bé tỏ vẻ ngạc nhiên.

“À... Cái này gọi là gì nhỉ? Cứ coi đó là vật may mắn đi. Cháu tiêu

nó cũng được, giữ nguyên thế cũng được. Hôm qua mua pháo hoa
rồi cuối cùng cũng không đốt được nhưng dì sẽ giữ sao cho nó
không bị ẩm để sang năm đốt hết luôn”. Sau đó tôi lại cười nói
tiếp: “Mà cũng không nhất thiết phải vào mùa hè. Vào mùa đông,
mùa xuân, bất cứ lúc nào dì cháu mình gặp nhau, lúc nào muốn
đốt pháo hoa là đốt luôn nhé!”. Con bé cũng cười và nói muốn
đốt pháo hoa vào mùa đông khi thời tiết chuyển lạnh. Chúng tôi đã
đứng cùng nhau thêm mười phút nữa, hai mẹ con chị Makiko đi qua
cửa soát vé tôi mới đi về phía cổng. Midoriko liên tục quay lại vẫy
tay, tôi tưởng không thể nhìn thấy dáng nó được nữa thì bất ngờ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.