NGƯỢC CHIỀU VUN VÚT - Trang 79

Học tiếng Việt

Yes is “có”. Yes is “vâng”. Yes is “ừ”.

Tôi thích đọc lại quyển vở từ những ngày đầu học tiếng Việt. Một phần

để phân tích quá trình học tập của mình, hai phần để xem lại những bức xúc
viết nguệch ngoạc bằng tiếng Anh dưới mỗi dòng ghi chép.

Rice is “cơm”. Rice is “lúa”. Rice is “gạo”.

Why can't rice be rice? (Sao cơm không thể là cơm không?)

I is “tôi”. I is “tớ”. I is “em”. You is “bạn”. You is “ấy”. You is “cô”.

Bên dưới những đại từ nhân xưng này tôi không viết dòng tiếng Anh nào

mà vẽ quái vật nhiều đầu, giống trong các phim thần thoại của Hy Lạp.
Chặt một cái đầu (tức học thuộc một cách xưng hô) là ba cái đầu kinh dị
hơn mọc lên; chém thịt, chém gió, quái vật mãi không chết.

Có nhiều lần tôi quyết định bỏ cuộc, không học tiếng Việt nữa. Việt Nam

đã mang lại nhiều thứ cho tôi rồi.

Nhiều kỷ niệm vui, chút nước mắt - thế là đủ. Đấu tranh học ngôn ngữ để

làm gì?

Nguyên nhân khiến tôi tiếp tục học tập là một số lớp học vui của Khoa

Tiếng Việt, Trường ĐH Khoa học Xã hội & Nhân văn Hà Nội.

Khi nhắc đến hệ thống giáo dục ở Việt Nam, nhất là ở bậc đại học, báo

chí thường thở dài. Nào là cơ sở vật chất, nào là chất lượng giáo viên, là
phương pháp giảng dạy, là sự ảnh hưởng của lối học Khổng Mạnh, của hiện
tượng El Nino, của sao chổi Halley. Sự thật là giáo viên nào yêu nghề và có
chút hiểu biết về tâm lý đều có thể chuyển kiến thức từ đầu mình sang đầu

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.