NGƯỢC DÒNG THIÊN DI - Trang 111

đau khổ bằng ta không? Nhưng ta phải chấp nhận trao nó đi rồi. Và hôm
nay ta linh cảm Thin sẽ lên rừng, sẽ đợi ta ở lán. Ta đã đau khổ đến độ
không sống nổi. Ta đã ôm cây kiếm chàng trao suốt mấy ngày nay và giờ
mang lên để trả cho chàng. Ta trả đúng bằng cách chàng đã dặn. Chàng đã
phụ ta, đã lợi dụng mà hại cả cuộc đời ta. Chàng phải trả giá cho cuộc đời
ta. Giờ ta chẳng còn gì nữa, tình yêu không còn, đứa con của tình yêu cũng
không được ở với mình. Ta không thiết sống nữa. Ta yên tâm về con, vì ta
biết Sa sẽ tốt với nó. Nó sẽ được sống tốt khi ở với Sa.”

- Diu à, đã đến rồi. Ta đang đợi.

“Tim ta lại rụng rời khi nghe tiếng chàng. Thin à, đừng nói thế được

không! Đừng nói nữa, ta sẽ không làm chủ được đường kiếm này.”

- Diu vào đi. Mang kiếm vào đâm thấu tim ta, để ta được tạ tội với

nàng.

“Ta sẽ vào. Sẽ đâm thấu tim Thin để chàng không bao giờ nói được

những lời đẹp với ta nữa.”

Một đường kiếm vụt lên. Kiếm không phải kiếm sắc. Kiếm không khải

kiếm mới. Chỉ là kiếm chế ngự tà ma trong lễ cúng. Là kiếm truyền từ đời
trước sang đời sau của dòng họ Lý. Kiếm là kiếm thiêng, cho nên đường
kiếm đi không sáng, kiếm đi không nhanh. Là do người cầm kiếm không
muốn nhanh hay không còn đủ sức vung lên một đường dứt khoát? Là tại
người đứng trước mũi kiếm là một thầy cúng - là chủ nhân của cây kiếm.
Tại người đứng trước mũi kiếm không tránh. Hay người ấy nhắm mắt đợi
đường kiếm mà tâm bình thản. Hay người ấy nhắm mắt mà vẫn nhìn thấu
tim nàng. Để rồi kiếm rơi dưới chân và nàng khụy xuống, ngã luôn vào nồi
canh đắng Thin đã nấu sẵn đợi nàng.

Thin đã chờ đợi đường kiếm đâm thấu tim, dẫu biết rằng kiếm không

là kiếm sắc thì sẽ rất day dứt mà không chết ngay được. Nhưng sự đau khổ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.