NGƯỢC DÒNG THIÊN DI - Trang 112

của một người tình, sự đau đớn của một người bố cho Thin sức chịu đau từ
đường kiếm của Diu. Thế mà Diu không đâm được. Diu ngã. Thin cuống
cuồng bế thốc Diu lên phản. Diu ngất làm Thin càng sợ. Dậy đi Diu, dậy
mà giết Thin đi. Rồi chúng ta cùng chết. Ta thay bát canh đắng mà ngọt sâu
này bằng bát canh ngọt mà đắng sâu mãi mãi, là bát canh ấu tẩu nấu non đủ
để hai ta cùng sống mãi mãi bên nhau đời đời kiếp kiếp. Dậy đi Diu, hoa
thảo quả nở vàng, hoa sẹ cũng nở vàng rực rồi. Đang là mùa hoa nở đẹp,
nàng không thể chết một mình được.

- Chàng khóc à? Không phải chàng lợi dụng em à?

- Diu tỉnh rồi. Không phải. Không phải ta lợi dụng nàng. Là ta và nàng

không lường được việc này xảy ra. Phong tục mua con nuôi làm khước cả
ta và nàng đều quên nên mới đến nông nỗi này. Mà không thể ngờ có sự
trùng lặp là nhà ta lại mua chính con của nàng về làm con nuôi. Ta và nàng
đều đau khổ như nhau mà Diu ơi.

- Thật không hả Thin? Thật là Thin không lừa em à?

- Chỉ có ta và nàng trong chuyện này. Chỉ có ta và nàng chịu đau khổ

trong chuyện này, ta lừa nàng sao được?

- Vậy thì giờ chúng ta biết làm sao?

- Ta chỉ sợ nàng đau khổ quá mà sinh bệnh, hôm nay ta linh cảm nàng

lên rừng thảo quả, ta mới lên và nàng đã lên thật.

- Nhưng em không biết sống tiếp thế nào? Con đã về nhà chàng rồi.

Được chàng lên rừng ngày hôm nay em cũng yên tâm là con sẽ sống tốt với
chàng.

Thin cũng không biết những ngày sau sẽ sống thế nào. Chỉ có một

điều chắc chắn Thin biết là yêu Diu hơn, sẽ bù đắp tổn thương cho Diu

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.