NGƯỢC DÒNG THIÊN DI - Trang 117

- Thưa thầy, cháu tôi đã đến tuổi làm lễ cấp sắc. Chúng tôi cũng đã lo

đủ lễ, nay sang nhờ thầy giúp cháu đứng chủ lễ.

- Tôi... tôi...

- Thầy giúp nhà chúng tôi một lần rồi, xin thầy giúp lần nữa. Có lẽ

thầy và gia đình chúng tôi rất có phúc phận với nhau. Mong thầy giúp cho
cháu tôi trong việc quan trọng nhất đời của nó.

Thin rối trong lòng. Người làm thầy, khi có ai đến nhờ làm đám là một

vinh hạnh, là uy tín của thầy. Thế mà đám này Thin không thể nhận. Không
bao giờ bố lại làm chủ lễ cấp sắc cho con trai cả, đó là phạm húy, phạm lời
thề của tổ tiên. Đứng trước ông ngoại của con trai mình Thin biết lấy lời gì
để từ chối đây?

- Bác cứ về, để tôi nghĩ. Tôi sẽ cho người sang trả lời sau.

Nói vậy mà lòng đau nhói, biết trả lời sao chứ.

Đầu Thin muốn nổ tung. Lần này không giống như lần trước là có thể

chấp nhận mua chính con mình về nuôi trong âm thầm được nữa. Nếu từ
chối phải có lý do chính đáng, ốm không phải, bận không phải, không trong
thời gian kiêng, thế thì biết nói sao. Nếu cố tình làm cấp sắc cho chính con
trai mình thì cả dòng họ, có khi cả bản sẽ bị trừng trị. Từ đời trước đến đời
sau đã cấm bố làm cấp sắc cho con, mà phải nhờ người khác.

Thin cứ ngồi giữa sàn nhà rộng rênh như vậy, nghĩ mà không phải

nghĩ, lo mà không lo được. Sa nãy giờ vẫn ngồi ở gian bếp, đun nước sôi để
mời khách. Nhưng khách thì về rồi, nước sôi trào cả ra ngoài kêu xào xào
mà lửa thì vẫn cháy. Lửa gặp nước sôi trào ra mà không tắt, là do củi khô
quá, là bếp ủ nóng quá. Ngọn lửa tự muốn trào lên, nước từ trên giội xuống
không tắt được. Trong lòng Thin cũng đang như vậy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.