NGƯỢC DÒNG THIÊN DI - Trang 115

Sa thì chẳng sợ cái thây này tiêu được hay không, mà là sợ hồn có

thoát được không. Bởi càng ngày càng nhiều lời nói đến tai người nhà họ
Lý giết nhiều trẻ con quá nên chúng kéo nhau về ngăn không cho đứa trẻ
nào chui vào bụng Sa. Sa vừa tin vừa không tin điều đó, nhưng cũng lo và
thèm khát có con. Sa đã từng muốn bỏ nhà Thin mà về với mẹ.

Nhưng không phải vì không có tiền trả lễ lúc cưới, không phải vì nhà

mẹ đẻ không nhận. Mà vì Sa thương Thin, chẳng gì cũng sống với nhau bảy
năm rồi, không nỡ để một đứa con gái bước vào nhà nay để rồi thay Sa phải
đi chôn những hài nhi bị phá. Mẹ chồng đã luyện cho Sa làm được việc
đấy, giờ mẹ chồng chết rồi, Sa rời đi, một đứa con gái khác bước vào nhà
này sẽ không thể làm được việc như Sa đang làm. Không một đứa nào tự
nhiên lại đủ dũng cảm một mình mang hài nhi trong đêm lên rừng chôn cả.

Sa một mình tự xuống bệnh viện tỉnh để tìm nguyên nhân. Bởi Sa đã

uống không biết bao nhiêu thang thuốc bố chồng lấy, rồi cả các thầy thuốc
bản trên bản dưới nữa mà cái bụng vẫn lép kẹp.

Và từ khi biết được nguyên nhân tại sao mình không thể làm mẹ thì Sa

càng lo hơn. Là tại Sa không có buồng trứng chứ không phải tại những đứa
trẻ không chịu chui vào bụng. Thế cho nên người Sa cứ khô như que củi
vừa bị trôi sông, vừa bị phơi nắng. Biết rồi thì Sa sợ. Sợ bị khinh là đàn bà
không biết đẻ. Và Sa nghĩ ngay đến cách mang con của Diu về để được làm
mẹ.

*

Thin và Diu đã vượt qua một thử thách, nhưng giờ lại phải đứng trước

một thử thách khó hơn. Đứa con đầu đã về nhà Thin được mười hai năm.
Sau hai năm con gái về nhà Thin, Diu tiếp tục chịu búa rìu của bản khi lại
tự mình sinh một đứa con nữa, lần này là con trai. Diu một mình nuôi con,
lần này không có ai đến mua nó cả. Diu vui, Thin cũng vui vì có một mầm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.