NGƯỢC DÒNG THIÊN DI - Trang 138

Chị Máy bảo phải kiếm việc mà làm, rét thế này không có việc gì làm

nữa đâu. Sang bên kia làm thuê cho người ta, mỗi ngày cũng được ba trăm
nghìn, lấy tiền đấy mua ngô mà ăn, lại còn phải sắm sửa cho cái tết nữa
chứ.

- Nhưng làm thế nào mà đi được chị? Em không ở nhà thì hai đứa kia

biết làm thế nào?

- Ba tuổi rồi chứ ít gì. Cứ ở nhà trông nhau thì chết cả à? Có thằng bố

nó nữa kia, say nhưng vẫn nhìn đến chúng nó chứ, đã chết đâu mà phải lo.

- Em không biết làm việc gì đâu chị ạ! Lại không biết chữ nữa thì làm

sao làm giấy tờ sang bên kia được.

- Không sao, chị cũng có biết chữ đâu, chỉ cần đọc họ tên, chỗ ở cho

họ rồi điểm chỉ vào một tờ giấy là sang được thôi.

Thế là Súa nghe lời chị Máy, đằng nào cũng không làm nương được

mùa này, cây cối trụi cả vì rét rồi. Súa cũng theo chị đi chợ đường biên vài
lần rồi. Với lại cũng toàn người Mông mình cả, biết nói chuyện với nhau
thôi mà. Nhưng lần này là đi ít nhất là một tuần chứ không chỉ là đi chợ từ
sáng đến chiều nữa. Sang hẳn đất bên kia để làm thuê cho người ta thì mới
có tiền mang về chứ. Tính ra mỗi ngày cũng được hai, ba trăm, nếu Súa đi
một tháng vừa đến tết thì cũng đủ tiền sắm cái tết cho bọn trẻ con đỡ tủi.
Chị Máy với mấy chị nữa cũng đi. Qua cửa khẩu chính thì không được rồi,
các chị dẫn Súa đi đường mòn, chẳng thấy ai kiểm soát cả. Đi mãi mới sang
đến đất bên kia khi Súa nhìn thấy vài người khang khác dân tộc mình.

Chị Máy bảo: "Mỗi lần đi làm phải ghi tên họ cho người ta, rồi ký vào

một tờ giấy thì mới được làm. Làm hết tuần họ mới trả tiền một lần. Ăn
uống họ lo cho cả, không phải lo lắng gì nhé!"

Thế là Súa cũng làm giống các chị, Súa đọc tên họ rồi điểm chỉ vì

không biết chữ. Xong cả hội kéo nhau lên nương chuối thu chuối cho người

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.