NGƯỢC DÒNG THIÊN DI - Trang 36

Tất cả mọi người đều quá ngạc nhiên trước câu nói của Phủ. Tôi

không hề nghĩ đến tình huống này nên dừng khóc ngay lập tức. Thế là thế
nào nhỉ? Vì Phủ thương tôi không được mang con theo nên giữ lại bằng
cách này à? Hay vì lý do gì nữa? Bác Lử hỏi ngay:

- Mày dựa vào cái gì mà nói thế?

- Dựa vào tục nối dây của dân tộc ta.

- Mày điên à? Tục ấy lâu lắm rồi, quên rồi.

- Quên là vì không có nhà nào rơi vào trường hợp ấy. Còn nhà ta sẽ

thế. Chị dâu phải nối dây với em chồng, thì nhà ta mới không mất đứa cháu
trai này.

- Nhưng mày có thích nó không? Nó làm vợ hại chết anh trai mày đấy.

- Nó không hại chết anh Vảng. Là số anh ấy thế, không liên quan gì

đến nó.

- Mày điên rồi! Không được đâu! Mày muốn lấy vợ thì tìm đứa khác

tốt số hơn.

- Nhưng tôi thích Dua. Nhà này ai cũng biết. Chỉ là không chịu chấp

nhận cho tôi cưới trước mà thôi.

Bố chồng tôi lao lên bịt mồm Phủ không cho nói nữa:

- Mọi người về đi, thằng này lại nói lung tung đấy. Về đi, cứ quyết như

lúc nãy.

Phủ giật tay bố tôi ra, gào lên:

- Không cho tôi lấy Dua thì tôi cũng sẽ chết như anh Vảng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.