NGƯỢC DÒNG THIÊN DI - Trang 41

*

“Mày định hại tao á, mượn lời thiêng giết tao á? Không bao giờ nhé!

Mày đợi đấy." - Ngồi trong bóng đêm ngoài sàn lòng Phán sôi lên. "Đợi
đấy, còn lâu tao mới đến thú tội. Thầy cúng của bản mà đi thú tội thì còn gì
uy danh nữa, còn gì đời cúng của tao nữa mà mày đòi tao thú tội. Cùng là
thầy với nhau, mày dọa dân chứ chẳng dọa được tao. Chuyện này, nếu mày
dọa đứa khác thì có khi sáng mai nó đến xin mày tha tội rồi đấy. Tao biết,
nhiều khi chỉ là lề luật để giữ cái bản này nghiêm cẩn mà thôi.

Nhưng nhiều điều cả tao, mày, tất cả thầy cúng người Dao đều không

giải thích được, đôi khi có những sự thật vẫn xảy ra. Song mày phải hiểu
tao là thầy cúng cao tay hơn nên không những tao không xin lỗi mà còn
phải cho nhà mày thấy cái hại của cung cúng thần Đán Khao nhé. Mày cứ ở
đấy mà làu nhàu với thần núi."

Phán không cần đuốc, cứ đi trong đêm như đi trong nhà mình, mà thực

chân là đi sang nhà Quyền. Không có gì ngăn được bước chân đầy căm
giận của Phán, trong màn đêm tịch mịch, không ai thấy, không ai hay thì
Phán làm gì cũng thuận lợi. Từ chân ruộng nhà Phán, sang chân ruộng nhà
Quyền là những bước chân đã quá thân quen. Từ chân ruộng vào đến chân
thang cũng quen thuộc không cần nhìn cũng không vấp. Từ chân thang lên
sàn cũng quen như bao nhà sàn khác.

Cửa nhà Quyền vẫn mở, ánh trăng nhờ nhờ hắt vào từ những chiếc cửa

sổ rất thấp nên không gian trắng không ra trắng, đục không ra đục. Tự Phán
đang nghĩ lòng Quyền và lòng Phán cũng lờ nhờ như thứ ánh sáng trong
ngôi nhà Quyền bây giờ vậy. Phán đứng một lúc để định hình gian ngủ của
vợ chồng Quyền. Mọi thứ tĩnh lặng, tiếng ngáy của vợ Quyền đều đều.
Người có con nhỏ, vừa phải làm việc nông vừa phải trông con nên mệt ngủ
rất say. Phán chẳng sợ sự tỉnh giấc của một người đàn bà mệt mỏi. Chân
rón rén đến gần, Phán đứng ngắm vợ Quyền ngủ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.