NGƯỢC DÒNG THIÊN DI - Trang 80

xuống xã. “Giờ này bọn nó đang về đấy. Nhưng hôm nay mấy thằng còn
phải đợi bọn lớp tám học tiết năm nên tí nữa mới phóng qua đây. Chúng nó
mà đi qua thì tôi phải trốn vào buồng. Bố mẹ ngồi đây mà xấu hổ đi”. Nó
lảm nhảm một mình chứ có ai ở nhà nghe đâu. Bố mẹ còn phải làm nương.
Nhà chỉ đủ ngô cho người, cho lợn. Con bò còn không dám bỏ tiền ra mua
thì sao ngồi đây nghe nó được.

Bố đã bàn với mẹ hay là lấy tiền ấy mua một con bò cái về nuôi. Rồi

con bò ấy sẽ đẻ ra bò con. Bò sẽ lớn rồi bán đi mua xe máy cho nó. Nhưng
số tiền đang có cũng không đủ mua một con bò, đợi được đến ngày ấy thì
nó chết vì mong có xe máy rồi.

Con cái bây giờ không biết thương bố mẹ. Cho đi học chữ thì phải biết

những điều tốt hơn chứ sao càng ngày càng nghĩ những điều không tốt thế
nhỉ.

Cứ kéo dài mãi khéo nó chết thật. Bố mẹ đành nghe thôi. Đằng nào thì

tiền hay xe máy cũng là để lấy con dâu về. Nó chọn xe để đèo con gái mà
vẫn lấy được vợ thì cũng phải nghe thôi.

*

Cái xe máy đỏ chót lao huỳnh huỳnh đến trước cổng. Nó xuống, chặt

bay ngưỡng cổng để lao xe vào. Bố đứng từ chuồng lợn nhìn ra không dám
nói gì. Nó mà đã quyết làm thì bố không đủ lý mà nói lại. Nó quẳng cái
ngưỡng cổng vào bếp, bảo mẹ đun.

- Để tối còn gài cổng không có mai gà chui ra sớm quá, không tốt.

- Mẹ tự gài đấy, tôi không biết đâu.

Nó chẳng để ý đến việc gì ngoài ngắm cái xe. Tấm tắc bảo vừa đèo

con Ngọc về nhà rồi. Về nhà nó một tí là xong, lên đến nhà mình xóc quá,
vừa đau tay vừa tốn xăng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.