NGƯỜI BẠN BÍ ẨN - Trang 113

chiên mà bác Louisa mang đến, chạy vào phòng và đóng sầm cửa lại.

Vài phút sau, mẹ gõ cửa rồi bước vào: “Mẹ xin lỗi. Con đã làm một việc
tốt. Mẹ không nên la con như thế?”

“Thế tại sao mẹ lại la con?”

Mẹ ngồi xuống giường kế bên tôi: “Mẹ không biết. Có lẽ mẹ muốn điên lên
khi nghĩ tới việc con tự gây nguy hiểm cho mình. Mẹ muốn con luôn luôn
được an toàn, nhưng không bao giờ có chuyện đó cả, phải không? Mẹ rất
tin con, Miranda ạ. Mẹ muốn con biết điều đó. Chỉ là... mẹ không muốn
phạm sai lầm nữa. Mẹ không thể chịu nổi dù chỉ một sai lầm nào nữa.”

“Mẹ đang nói gì thế? Sai lầm nào?”

Mẹ cười: “Trời ạ, mẹ nên bắt đầu từ đâu nhỉ? Mẹ đã phạm hàng triệu sai
lầm. May mắn thay, con vượt trên hầu hết tất cả những sai lầm đó.”

“Hầu hết tất cả? Là bao nhiêu?”

Mẹ cười: “Mẹ không biết. Chắc là chín trăm chín mươi chín ngàn...”

“Như vậy vẫn còn... sao cơ... còn đến một ngàn sai lầm nữa!”

“Chú Richard muốn dọn đến đây,” mẹ nhẹ nhàng nói, “Chú ấy muốn cưới
mẹ.”

Thật bất ngờ. Chú ấy muốn ư? Tôi bỗng có cảm giác nhẹ hẫng. Tôi cảm
thấy một niềm vui lạ lùng. Tôi bảo mẹ: “Thế thì tuyệt!”

“Con nghĩ thế à?” mẹ lại cười trong một thoáng, rồi giọng mẹ chùn xuống,
“Mẹ không biết. Mẹ chỉ không thể... Mẹ không biết làm thế có đúng
không.”

“Mẹ không yêu chú ấy à?”

“Có... Nhưng mẹ không biết làm như thế, đối với con, có đúng không.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.