NGƯỜI BẠN BÍ ẨN - Trang 156

Để cứu Sal. Đó là lý do tại sao bạn đứng ở góc đường đó ngày này qua
ngày khác. Đó là lý do tại sao bạn luôn đá ra đường - bạn đang luyện tập.
Tất cả là để cứu Sal. Bởi vì, bằng cách nào đó, bạn biết.

Du hành xuyên thời gian là có thể, Marcus nói thế. Trên lý thuyết.

Tôi đến để cứu mạng một người bạn của bạn,và cứu chính tôi.

“Chà,” tôi nói to, “Bạn đã cứu mạng Sal, nhưng bạn đã thất bại thê thảm với
mục tiêu thứ hai.”

Chú Richard gõ cửa. Tôi giật bắn mình.

“Xin lỗi,” chú nói, “Chú không định làm cháu sợ. Chú nghĩ cháu muốn ra
ngoài ăn chút nho.”

Chú Richard mang nho đến cho tôi. Chúng tôi xem ti-vi và ăn một tô nho
lớn ngon lành nhất thế giới. Chắc chắn chúng không phải từ cửa hàng của
chị Belle.

Thật tuyệt khi ngồi xem ti-vi chung với chú Richard. Tôi không còn tự dày
vò mình với những câu hỏi nữa. Tôi thấy chú Richard nhìn tôi vài lần,
nhưng chú không nói gì. Và như thế cũng tốt.

Khi tôi gần ngủ gục trên chiếc sofa, chú Richard tắt ti-vi và bảo tôi đi ngủ.
Nhưng khi mọi thứ trở nên tĩnh lặng thì tôi không thể ngủ được. Những lời
thư của bạn váng vất trong đầu tôi.

Hãy giao lá thư của bạn bằng tay. Bạn biết phải tìm tôi ở đâu.

Bác Louisa bảo tôi rằng một số người già ở nhà an dưỡng chết đi mà không
có gì để lại và cũng không ai thân thích. Bác nói họ được chôn cất ở một
hòn đảo đâu đó ở phía bắc Manhattan. Tôi nghĩ có lẽ đó cũng là nơi mà bạn
sẽ đến.

Tôi vẫn còn lo lắng và cảm giác hơi lạnh khi cửa phòng tôi mở ra. Mẹ bước
vào ngồi xuống cạnh giường.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.