NGƯỜI BẠN BÍ ẨN - Trang 157

“Sal sẽ ổn thôi,” mẹ thì thầm, vòng tay ôm tôi, “Các xét nghiệm làm xong
rồi. Có lẽ sáng mai cậu ấy sẽ được về nhà.”

Tôi không nói gì. Tôi sợ rằng nếu nói thì tôi sẽ nói quá nhiều - tôi sẽ nói tất
cả về những lá thư, về chiếc giày của chú Richard, những tờ hai đô-la, mọi
thứ... Và tôi nghĩ nếu tôi nói với mẹ thì có lẽ Sal sẽ gặp chuyện gì đó không
may. Vì vậy nên tôi chỉ rúc vào cánh tay mẹ. Và mẹ ngồi yên cho đến khi
tôi ngủ thiếp đi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.