NGƯỜI BẢO HỘ - Trang 122

Judith Mcnaught

Người Bảo Hộ

Dịch giả: Thy_thy

Chương 15

Hết chiếc này đến chiếc khác, xe cảnh sát từ nơi xảy ra tai nạn của Leigh
từng chiếc lần lượt chạy vụt ngang qua họ, những ánh đèn loé sáng và tiếng
còi hụ gầm rú trên đường đi đến ca-bin. Leigh chồm người về phía trước và
giận dữ hỏi Harwell, "Thanh tra Shrader bảo anh đi chậm như thế này, hay
là anh làm nó chỉ để chọc tức?"

"Là mệnh lệnh của Thanh tra Shrader, thưa bà," Harwell trả lời, nhưng
Leigh có thể nhìn thấy cái cười tự mãn trên khuôn mặt của anh ta trong
kính chiếu hậu, và cô biết anh ta đang tận hưởng sự bực tức của cô - có lẽ
vì cô buộc anh ta đưa Michael Valente theo.
"Tại sao anh ta lại đưa cho anh một mệnh lệnh như thế chứ?"

"Tôi thật sự không thể nói."
"Đoán thử đi !" O Hara hét lên.
"Được. Tôi đoán là Thanh tra Shrader không biết anh ta sẽ nhìn thấy gì,
hoặc nếu anh ta sẽ tìm được bất cứ thứ gì, và anh ta muốn có thêm thời gian
để kiểm tra xung quanh và đánh giá hoàn cảnh. Các thành viên trong gia
đình và những người dân thường hay làm vướng chân tay." Khi anh nói,
anh bật đèn quẹo cua lên. "Sắp đến rồi."
Một dặm sau khi quẹo cua, anh dừng lại ngay giữa một đường núi hẹp đông
đúc xe cảnh sát, bao gồm một vài chiếc từ những dân cư ở xung quanh. Ca-
bin không ở ngay trước mắt, nhưng một con đường nhỏ hẹp, dốc đứng dẫn
xuống con đường, qua các hàng cây, rồi biến mất ở khúc rẽ.
Harwell bước ra khỏi xe. "Bà ở lại đây !" anh ra lệnh cho cô, quát tháo để
được nghe trên tiếng gầm rống của máy bay trực thăng bay lượn và tiếng
hú còi của xe cứu thương đang đến gần. "Tôi sẽ báo cho bà biết họ đã tìm
được gì."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.