NGƯỜI BẢO HỘ - Trang 224

mục tiêu. Làm thế nào mà cháu lại biết vậy?"
"Cô đang đùa à?" Courtney nói với nụ cười đến tận mang tai.
"Không, cô đang nghiêm túc đấy."
"Còn ai khác ngoài cảnh sát sẽ đến một nơi tụ tập như thế này và không nói
chuyện với bất kỳ ai - hoặc tìm kiếm bất kỳ ai để nói chuyện chứ? Họ
không ăn uống, không buồn, và không - " cô bé dừng lại.
"Không cái gì ?"
"Hãy tạm nói là họ không cố gắng hết sức để làm một lời "tuyên bố thời
trang". Anh chàng cao lớn với mái tóc xám thật là thú vị." Cô bé hất đầu về
phía McCord, và Leigh nhìn theo tia nhìn của cô bé, chủ yếu vì đó là cô
thấy nhẹ nhõm hơn khi nói về chuyện khác. "Ông ta thật là thú vị vì ông ta
có những sẹo lớn và một khuôn mặt khó đăm đăm. Cô tóc đỏ là người khó
nhận ra nhất trong tất bọn họ."
"Vì cô ấy là phụ nữ ư?"
"Không, vì cô ấy đang mang một đôi giày ủng Bottega đáng giá bảy trăm
đô la."
*********

Chương 34
Sheila ở lại sau khi mọi người rời khỏi, và trong khi Hilda và người cung
cấp thực phẩm dọn dẹp, hai người phụ nữ đi vào phòng ngủ của Leigh.
Leigh cuộn người vào một trong những cái ghế dựa dài gần cửa sổ và mệt
mỏi tựa đầu cô lên lưng ghế. Sheila làm y như thế trên một cái ghế khác.

"Jane Sebring đã thực sự đau buồn bởi tất cả những chuyện này," Leigh
bình luận một lúc sau.
"Mình không thấy bất ngờ. Cô ấy có lẽ đã nghĩ cô ấy là quả phụ."
Leigh nhìn cô một cách gay gắt. Mặc dù bộ đồ len màu sô cô la của Sheila
không có nếp nhăn nào và mái tóc vàng của cô đã được bới thành búi gọn
gàng, có dấu quầng thâm xanh đậm dưới mắt của cô, và tiếng nói của cô
căng thẳng vì kiệt sức và bực bội. "Tại sao cậu lại nói vậy?"
"Vì nó rất hiển nhiên đối với mình là Jane Sebring muốn được như cậu. Cô

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.