NGƯỜI BẢO HỘ - Trang 291

theo trình tự."
"Tiếp tục câu chuyện của anh đi."
"Sau khi tôi suýt bị chết, tôi quyết định giới hạn những cuộc đi chơi của tôi
với băng nhóm của Angelo thành chỉ thỉnh thoảng với những lần mà sẽ khó
để tôi bị giết hay bị bắt. Tôi cũng tìm hiểu một chút và nhận ra rằng những
giáo viên thoái hóa ở trường trung học của tôi thật sự đang nói sự thật:
không có giáo dục, tôi không có cơ hội làm ra được nhiều tiền."
"Vâng, nhưng tại sao anh vẫn làm những chuyện phạm pháp với Angelo và
băng nhóm sau đó? Sao anh không từ bỏ và - " Leigh ấp úng, cố nghĩ ra
đúng từ.
"Và đi đường thẳng?" anh đề nghị.
"Đúng."
Anh giả vờ có vẻ ngoài sợ hãi. "Tôi có tiếng tăm để duy trì! Dù sao đi nữa,
tất cả các chuyện đó chấm dứt vào một đêm tháng Sáu khi tôi được mười
bảy tuổi."
"Như thế nào?"
Anh với lấy chai rượu trên khay rượu và châm một ít vào ly; sau đó anh
uống một ngụm dài như thể để nuốt trôi mùi vị của những gì anh đang nói -
hoặc sắp sửa nói. "Lúc đó Bill đã bắt đầu bán ma túy, và anh ấy cũng dùng
nó nữa, và anh họ Angelo của tôi cũng say thuốc không kém gì anh ấy vào
đêm đó. Họ đánh nhau, và Bill giết anh ấy."
"Chúa tôi."
"Cảnh sát đến báo với dì tôi, và dì phát điên lên vì đau buồn."
"Anh đã làm gì?"
"Tôi đi tìm Bill. Tôi tìm được anh ấy trong vòng một giờ, vẫn còn ở trạng
thái phấn khích. Anh ấy đã không rửa tay của anh ấy, và anh ấy giơ chúng
lên cho tôi xem. Chúng nhuộm đầy máu của Angelo."
"Và sao nữa?" cô thì thầm.
Anh nhún vai và uống thêm một ngụm rượu. "Và tôi đã giết chết anh ấy."
Leigh nhìn chằm chằm vào anh trong im lặng hãi hùng, không thể tiêu thụ
được là anh có thể làm chuyện đó, và anh có thể kể cho cô nghe chuyện đó
mà không chút chút cảm xúc, rồi nhún vai và uống một ngụm rượi. Ngoại

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.