NGƯỜI BẢO HỘ - Trang 307

Ông nhìn lướt qua Michael và cười khúc khích khi ông kéo nút chai ra.
"Cậu có nhớ là cậu mấy tuổi khi tôi bắt gặp cậu và Billy với chai rượu vang
không?"
"Không, thật sự là không."
"Họ được bao nhiêu tuổi vậy?" Leigh nhanh nhảu hỏi, ghi nhận vẻ ngoài
đau khổ của Michael.
"Tôi không thể nói cho cô biết chính xác là họ được mấy tuổi," Frank thú
thật với nụ cười đến tận mang tai, "nhưng họ nhỏ đến nỗi không thể lấy
được nó mà không leo lên cái ghế cao."
Leigh cười khanh khách, say sưa trong cảm giác vui vẻ hầu như đã bị lãng
quên.
"Leigh," Michael nói với vẻ bực tức thích thú, "Xin đừng khuyến khích
chuyện này."
Lờ anh, cô nhìn một cách mong đợi ở Frank và nhướng lông mày của cô.
Nó là sự khuyến khích mà ông cần. "Tôi cũng có mặt ở đó khi Hawk và
Billy quyết định lái xe của cậu của Billy dạo một vòng," ông nói, châm một
ít rượu vào ly của Michael để anh nhấm nháp thử. "Billy lén lấy chìa khoá
ra bên ngoài, và Hawk ngồi đằng sau tay lái. Cậu ấy chỉ khoảng năm tuổi,
vì thế cậu ấy phải đứng lên để có thể nhìn qua nó."
"Chuyện gì đã xảy ra?" Leigh hỏi, nhìn từ ông đến Michael.
"Tôi khởi động máy xe," Michael nói bằng giọng chua chát, "và Billy bật
còi."
"Các người đang cố đánh cắp xe tuần tra ư?" Cô cười.
"Chúng tôi không phải là đang cố đánh cắp nó ; chúng tôi chỉ định mượn
nó."
"Đúng," Frank xen vào, "nhưng vài năm sau - "
" - vài năm sau, chúng tôi đã đánh cắp nó," Michael cung cấp với tiếng thở
dài chán chường.
Leigh dùng tay che bộ mặt tươi cười của cô, nhìn anh qua những ngón tay
của cô. "Chúa tôi."
Chỉ sau đó một người đàn ông ngồi ở cái bàn đối diện lối đi đưa ra lời nhận
xét lớn tiếng về việc Leigh là một "quả phụ rất vui vẻ," và cô thả tay cô ra,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.