NGƯỜI BẢO HỘ - Trang 319

New York). Khi tôi đi New York, phân nửa dân thị trấn ra bến xe để tiễn
tôi. Họ không bao giờ nghi ngờ là tôi sẽ thành công, và trong một thời gian
dài, tôi cảm thấy phải cố gắng để làm được chuyện đó vì họ hơn là tôi. Bà
của tôi chết cách đây hai năm, và tôi ngưng chuyện về lại đó."
Michael trao cho cô ly rượu mạnh và nhặt lên ly của anh. "Hãy đi cùng với
tôi," anh nói, "và tôi sẽ cho em xem những gì mà kiến trúc sư xem như là
một nơi thoái ẩn. " Anh chờ cô đứng lên và nhấp một ngụm rượu ; rồi anh
đặt tay trên thắt lưng của cô. Anh đã đợi đủ lâu để nếm đôi môi mềm mại
của cô.
Cô rùng mình và nói, "Ngụm rượu mạnh đầu tiên luôn nếm như xăng vậy."
Leigh nhìn thấy miệng của anh nhếch lên nụ cười nửa miệng. "Tôi đã nói
chuyện gì đó buồn cười ư?"
Nụ cười nửa miệng trở thành nụ cười uể oải. "Không."
"Vậy thì - tại sao anh lại mỉm cười ?"
"Tôi sẽ nói cho em biết sau."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.