NGƯỜI BIẾN MẤT - Trang 267

CHƯƠNG HAI MƯƠI TÁM

“Cô biết tên gã rồi hả?” Sellitto hỏi. “Gã là ai?”
“Tôi nghĩ gã là một người đàn ông tên Erick Weir.”
“Đánh vần thế nào?” Rhyme hỏi.
“W-E-I-R.” Thêm đường vào cốc. Rồi cô nói tiếp. “Gã là một người trình

diễn, một ảo thuật gia từ vài năm trước. Tôi đã gọi cho ông Balzac – không
ai rành về nghề này bằng ông ấy. Và tôi đã cho ông ấy biết hồ sơ lập được
và kể với ông ấy những chuyện gã đã nói với Lincoln tối nay. Gã có phần
hơi lạ lùng – nếu không muốn nói là điên rồ.” Cô liếc Sachs. “Thái độ của
ông ấy sáng nay. Lúc đầu ông ấy không muốn giúp. Nhưng cuối cùng ông ấy
bình tĩnh lại và nói với tôi là nghe có vẻ giống Weir.”

“Tại sao?” Sachs hỏi.
“À, vì khoảng tuổi đó. Ngoài năm mươi. Và Weir nổi tiếng với những tiết

mục nguy hiểm. Trò nhanh tay lẹ mắt với dao lam và dao. Gã cũng là một
trong số ít người từng thực hiện màn Tấm gương cháy. Còn nhớ tôi đã nói
các ảo thuật gia luôn chuyên môn hóa không? Rất khác thường khi một nghệ
sĩ trình diễn giỏi quá nhiều trò khác nhau – tạo ảo giác, trốn thoát, biến y,
nhanh tay lẹ mắt, thậm chí cả nói bụng và thao túng tâm lý nữa? Weir làm
tất cả những trò đó. Và gã là một chuyên gia về Houdini. Một số điều gã làm
cuối tuần này là các tiết mục của Houdini, hay dựa trên các tiết mục đó.

“Rồi những gì gã nói nữa – về tay phù thủy. Có một ảo thuật gia hồi

những năm 1800, John Henry Anderson

*

. Ông ấy tự gọi mình như thế – Phù

thủy phương Bắc. Ông ấy rất tài năng. Nhưng ông ấy không gặp may mắn
với lửa. Buổi diễn của ông ấy từng suýt tan nát vài lần. David nói với tôi
rằng Weir đã bị bỏng nặng trong một vụ hỏa hoạn ở rạp xiếc.”
John Henry Anderson (1814 – 1874), ảo thuật gia chuyên nghiệp người
Scotland, một trong những người đầu tiên đưa các màn biểu diễn đường phố
lên sân khấu chính thức.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.