NGƯỜI BIẾN MẤT - Trang 192

lo lắng điên rồ này. Ông sẽ đi xem các cửa hàng, dừng lại ăn tối, rồi soạn bài
giảng.

Khi đã định hướng lại chuyến đi bộ của mình, ông có cảm giác là ông

đang bị theo dõi. Ông liếc về phía bên trái, vào con ngõ cạnh khách sạn. Một
người đàn ông đứng lấp ló cạnh một thùng rác, một kẻ gọn gàng, tóc nâu,
mặc áo liền quần, cầm một túi dụng cụ nhỏ. Gã đang nhìn ông mục sư đầy
vẻ dò xét và toan tính. Rồi, như thể bị phát hiện, gã quay đi và rút lui vào
trong con ngõ.

Mục sư Swensen nắm chặt chiếc cặp táp của ông, tự hỏi phải chăng ông

đã phạm sai lầm khi không chịu ở yên trong căn phòng an toàn của mình –
dù cho nó suy đồi và ồn ào – cho tới giờ của buổi hòa nhạc. Rồi ông cười
nhạt. Hãy thư giãn nào, ông tự nhủ. Gã đó chẳng qua chỉ là một người gác
cổng hay thợ làm thuê, có thể chính là nhân viên của khách sạn, ngạc nhiên
vì thấy một mục sư bước ra khỏi nơi hoen ố này.

Thêm nữa, ông nhớ lại lúc đang rảo bước về phía bắc, ông mặc áo chùng,

một vẻ ngoài chắc chắn sẽ khiến ông ít nhiều được miễn trừ trước tội ác,
ngay cả trong thời mạt pháp hiện giờ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.