NGƯỜI BIẾN MẤT - Trang 225

nhau bên vỉa hè, quay lưng lại phía ông. Một người với tay mở cửa cho tay
công tố viên.

Còn cách khoảng sáu mét…
Mục sư Swensen nghĩ tới Grady, Chúa thương xót nhà ngươi…
Và rồi tảng đá lớn như cối xay của thiên thần lao thẳng vào vai ông.
“Nằm xuống đất, nằm xuống đất ngay!”
Nửa tá đàn ông và phụ nữ, một trăm con quỷ đang vồ lấy tay mục sư

Swensen và ném ông xuống vỉa hè. “Không được cử động, không được cử
động, không được cử động!”

Một người chụp lấy khẩu súng, một người giằng cái cặp đựng tài liệu, một

người ấn cổ vị mục sư xuống vỉa hè, nặng như tội lỗi của cả thành phố này.
Mặt ông chà lên sàn bê tông và cơn đau nhói lên ở cổ tay và bả vai khi chiếc
còng tra vào tay ông và túi ông bị lộn ra ngoài.

Bị đè xuống sàn bê tông, mục sư Swensen thấy cửa xe của Grady mở ra

và ba cảnh sát nhảy ra ngoài, đội nón bảo hiểm, mặc áo chống đạn.

“Nằm xuống, cúi đầu xuống, ngay!”
Jesus Chúa của chúng con ở trên trời…
Ông nhìn thấy đôi chân của một người đàn ông tiến lại gần mình hơn. Trái

với sự dữ tợn của các cảnh sát khác, người này khá lịch sự. Bằng chất giọng
miền nam, anh ta nói, “Giờ, thưa ông, chúng tôi sẽ lật ông lại và rồi tôi sẽ
đọc cho ông nghe các quyền của ông. Hãy cho chúng tôi biết là ông có hiểu
không.”

Vài cảnh sát lật ông lại và lôi ông đứng lên.
Vị mục sư kinh ngạc.
Người đàn ông đang nói là người mặc áo khoác thể thao tối màu mà ông

nghĩ đã bám theo ông ở quảng trường Washington. Cạnh anh ta là người đàn
ông có mái tóc vàng, đeo kính, có vẻ đã tiếp quản cuộc giám sát. Người thứ
ba, có da ngăm ngăm đã hỏi giờ bắt đầu buổi hòa nhạc, đứng gần đó.

“Thưa ông, tôi là thanh tra Bell. Và giờ tôi sẽ đọc các quyền đó. Ông sẵn

sàng chưa? Tốt. Bắt đầu nào.”

* * *

Bell nhìn qua những thứ bên trong cặp tài liệu của Swensen.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.